01.02.2018-22:30
SOKCHONG SHIN (1907-1974)
CHỈ CẦN EM GỌI
Khi nào em gọi
Tôi sẽ về ngay
Như chiếc lá quạt
Mải mê tháng ngày
Cuốn về theo gió
Thu vàng đắm say
Khi nào em gọi
Tôi sẽ về bên
Như vầng trăng nhỏ
Lặng vào trong đêm
Và trên mặt nước
Sương mù lênh đênh
Chỉ cần em gọi
Là tôi về đây
Như dòng suối mát
Lượn theo gió bay
Về xa tít tắp
Chân trời xuân phai
Em ơi hãy gọi
Là tôi sẽ về
Như ngàn tia nắng
Phủ đầy đồng xanh
Như con diệc trắng
Bên trời hát vang
KIM YONGNANG (1903-1950)
ĐẾN KHI MẪU ĐƠN KHAI HOA
Ngồi đây mà đợi mùa xuân
Chờ cho rực rỡ muôn phần mẫu đơn
Rồi khi hoa đã qua đời
Và tôi than khóc bởi trời xuân qua
Mùa xuân lạc mất đâu mà
Tháng Năm rực lửa trong ngày hè sang
Mẫu đơn rụng cánh hoa vàng
Áp thân vào đất bẽ bàng sắc hoa
Này tôi ước mộng vời xa
Đã tan thành bụi theo hoa còn gì
Rồi khi hoa đã ra đi
Là khi tôi chẳng còn gì tháng năm
Chìm trong nỗi nhớ xa xăm
Khát khao chờ đợi mùa xuân rạng ngời
Và hoa lại nở bên đời…
SOWOL KIM (1892-1934)
NHỮNG BÔNG HOA TRÊN NÚI
Bông hoa nở rộ
Trên đồi núi xa
Xuân rồi đến hạ
Và thu đi qua
Hoa kia vẫn nở
Trên đồi núi xa
Rồi trên đỉnh núi
Xa xôi mà gần
Những bông hoa nở
Mà không ngại ngần
Tan ra từng cánh
Rơi và quạnh hiu
Những con chim nhỏ
Rủ nhau bay về
Sống trên đỉnh núi
Vì lòng đam mê
Ríu ran ca hát
Với ngàn bông hoa
Rồi hoa khoe sắc
Cũng trên núi này
Mùa xuân,mùa hạ
Mùa thu tàn phai
Và trên đỉnh núi
Tàn bông hoa này
YONG-UN HAN (1897-1944)
SỰ IM LẶNG CỦA TÌNH YÊU
Khi tình ta đã ra đi
Người thời xa em mãi mãi
Con đường dẫn bước chân quen
Qua ngọn đồi xanh lộng lẫy
Rừng cây vàng rực sắc thu
Lời thề tình yêu đôi lứa
Tưởng rằng còn mãi muôn đời
Như đóa hoa vàng bất tử
Nay còn là đống tàn tro
Ngọn gió nào mang đi xa
Em nhớ nụ hôn đầu tiên
Người trao em trong chua xót
Ký ức về nỗi đau này
Đổi thay đời em mãi mãi
Rồi cũng lui vào lãng quên
Chẳng còn được nghe tiếng anh
Rót vào tai em dịu ngọt
Chẳng còn được thấy dáng anh
Hiện lên trong em rạng rỡ
Khi loài người biết yêu nhau
Trong em đã nhiều lo sợ
Sợ rằng ta sẽ chia xa
Vào ngay khi ta gặp gỡ
Cách ngăn đến thật bất ngờ
Tim em thành trăm mảnh vỡ
Và em vẫn biết được rằng
Chia ly khiến tình tan vỡ
Rồi khi nước mắt em rơi
Nỗi buồn dâng lên tuyệt đỉnh
Thành niềm hy vọng anh ơi
Nếu sợ rằng phải chia ly
Vào ngay khi ta gặp gỡ
Thì xin anh hãy tin rằng
Một mai khi tình tan vỡ
Ta vẫn còn tìm thấy nhau
Dẫu rằng tình có xa em
Em chẳng thể quên tình được
Phủ đầy im lặng của tình
Là những bài ca bất tận
Hát cho cuộc tình chúng ta
CHIYONG CHONG (1901 – 19??)
VỌNG CỐ HƯƠNG
Rủ nhau gió thổi về đông
Băng qua nỗi nhớ mênh mông đồng bằng
Rì rầm những chuyện xa xăm
Tự tình suối kể trong hành trình xa
Và khi chiều đổ bóng tà
Chú bò lười biếng “ậm à“ rống lên
Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?
Qua vùng sa mạc gió bay
Trong lò lửa tắt phủ đầy bụi than
Gối đầu lên cuộn rơm vàng
Cha tôi chợp mắt mơ màng giấc trưa
Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?
Rằng tôi khôn lớn từ đây
Đất nuôi tôi được hình hài hôm nay
Tim tôi rạng rỡ sáng ngời
Khát khao về phía bầu trời cao xanh
Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?
Em tôi xõa mái tóc huyền
Như làn sóng biển thần tiên vỗ về
Chân trần trên mảnh đất quê
Vợ tôi giản dị đi về tháng năm
Cùng nhau góp nhặt thóc vàng
Trời cao tỏa nắng trên lưng dịu dàng
Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?
Dưới trời thưa thớt vì sao
Tôi xây trên cát một lâu đài vàng
Mùa thu tiếng quạ vọng sang
Qua căn lều nhỏ còn đang tỏ đèn
Tôi cùng bè bạn thân quen
Vui câu chuyện cũ càng thêm rộn ràng
Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?
YOHAN CHU (1900-1979)
ÂM THANH MƯA
Ngoài kia mưa đang rơi
Đêm vỗ về đôi cánh
Lặng yên trong đất trời
Mưa trò chuyện xì xào
Như lũ gà con đó
Đang chiêm chiếp cùng nhau
Trăng khuya còn mỏng mảnh
Trong như là sợi tơ
Gió bắt đầu lay động
Và dường như bất ngờ
Mùa xuân đang rơi xuống
Từ các vì sao đêm
Mưa vẫn rơi thật êm
Dịu dàng như tiếng gọi
Bạn vừa đến bên thềm
Tôi mở toan cửa sổ
Đón chào bạn của tôi
Mưa vẫn rơi êm ả
Trong hình hài hư vô
Trong sân, bên cửa sổ
Và cả trên mái nhà
Mưa vẫn rơi rơi mãi
Mang theo dòng nước đầy
Trong lành và mát dịu
Cho niềm hân hoan này
TONGMYONG KIM (1901-1966)
TÂM TRÍ TÔI
Tâm trí tôi là hồ nước trong
Mời em đến dạo thuyền chơi trong nó
Tôi sẽ ghì chặt em, ôi dáng hình trong trẻo
Châu báu ngọc ngà xin dâng tặng em tôi
Tâm trí tôi là ngọn nến trong đêm
Xin giúp tôi khép dùm khung cửa sổ
Ngọn lửa tôi chao nghiêng khi em qua trong lụa là rực rỡ
Nhỏ đến giọt cuối cùng ôi ngọn nến của tôi
Tâm trí tôi là một kẻ lang thang
Hãy thổi lên tiếng sáo của em vì tôi mà dịu dàng tha thiết
Tôi sẽ lưu lại suốt đêm này
Lắng nghe lời em hát dưới trăng thâu
Tâm trí tôi là một chiếc lá rơi
Hãy cho chiếc lá tôi nằm lại trong vườn em một khắc
Rồi tôi sẽ từ giã em ra đi trong lặng thầm đơn độc
Khi thêm một lần gió lại thổi lên
SOWOL KIM (1892-1934)
BÔNG ĐỔ QUYÊN
Một mai khi em đi xa
Chẳng thể gần tôi thêm nữa
Trong lặng yên tôi cầu chúc
Mong em gặp nhiều duyên may
Và tôi sẽ nhặt đầy tay
Những bông đỗ quyên rực lửa
Hoa nở trên đồi Yaksan
Rãi theo chân em từng bước
Xin em bước đôi chân ngọc
Dịu dàng trên thảm hoa này
Nếu không gần nhau được nữa
Thì thôi đôi ta chia tay
Và tôi sẽ chẳng khóc đâu
Dầu em đi xa mãi mãi
Dầu tim tôi như lịm chết
Khi em không còn nơi đây
TONGHWAN KIM (1901-19??)
KHI CON SÔNG TUÔN TRÀO
Và khi sông đã tuôn trào
Thuyền kia sẽ tới cập vào bến thôi
Tình yêu dịu ngọt của tôi
Cũng theo thuyền ấy nàng thời đến đây
Nếu nàng chẳng đến hôm nay
Lời nàng nhắn nhủ sẽ bay theo thuyền
Trái tim trống rỗng ưu phiền
Tôi quay về với nỗi niềm nhớ mong
Một ngày chờ đợi bên sông
Rồi quay về với mênh mông nỗi buồn
Nỗi đau này biến tan rồi
Khi người chợt đến bên đời tôi đây
Và khi dòng nước sông này
Đóng băng giữa tuyết lạnh đầy mùa đông
Một ngày trời đổ nắng hồng
Tuyết kia sẽ chảy thành sông dạt dào
Sao hôm nay chẳng tuôn trào?
Tôi đang mong ngóng đón chào sông ơi
SHANGWA YI (1900-1941)
MÙA XUÂN CÓ VỀ TRÊN NHỮNG CÁNH ĐỒNG ĐÃ MẤT?
Có phải mùa xuân đã về trên mảnh đất này?
Mảnh đất không còn là của chúng tôi
Mảnh đất mà người ta chiếm mất?
Đắm mình trong ánh mặt trời, tôi đi như thể trong mơ
Dọc theo con đường nhỏ xuyên qua bao đồng lúa như mái tóc xõa tung
Nơi mà bầu trời xanh và những cánh đồng xanh đang hòa quyện vào nhau.
Hãy cho tôi biết rằng bạn đang đi cùng tôi
Hay sức mạnh vô hình nào đang đưa tôi bay bổng
Gió thổi bên tai tôi rì rào
Vuốt ve theo từng nhịp bước
Những con chim chiền chiện hót vang
Trong niềm hân hoan thiếu nữ
Băng qua bờ giậu thưa
Và những cánh đồng ngô màu mỡ xanh rì
Tôi thấy em vừa gội mái tóc dài
Trong cơn mưa đêm qua đã dịu dàng rơi xuống
Tâm trí tôi bừng sáng
Những bước chân reo vui hớn hở rộn ràng
Và làn nước trong lành
Tuôn trào trong một điệu vansơ
Với những bài ca ru con dịu ngọt
Những chú chim nhạn bỗng nhiên dịu dàng
Những cánh bướm xinh cũng trở nên e thẹn
Tôi cất lời chào chú gà trống đang gáy vang rộn ràng thung lũng
Tôi ước sao mình được lại được ngắm nhìn
Trên những cánh đồng này có bàn tay nhổ cỏ
Và những mái tóc dài bóng mượt
Của những người thiếu nữ tôi quen
Hãy trao cho tôi chiếc cuốc bạn ơi
Để tôi bắt đầu gieo trồng trên đất
Trong ước ao cháy bỏng
Tôi sẽ được dạo chơi trên mảnh đất này
Mảnh đất mềm mại dịu dàng như bộ ngực tràn đầy
Đi cho đến khi nào đôi chân tôi tê cóng
Và với linh hồn tôi một nỗi niềm khát khao vô tận
Lại được nghe tiếng em thơ đùa vui bên sông
Có điều gì khiến em khao khát em ơi
Và trái tim em đang hướng về đâu em hỡi
Tôi đã đắm chìm trong vị đất thanh tân
Rong ruổi cả ngày dài giữa nỗi buồn và niềm vui mà mùa xuân mang đến
Nhưng em ơi giờ đây đất không còn là của chúng ta
Và mùa xuân cũng đã thuộc về ai mãi mãi
LA MAI THI GIA (dịch từ bản tiếng Anh tuyển tập Những hạt ngọc thơ Hàn Quốc do Jaihiun J. Kim tuyển chọn, biên soạn và dịch ra tiếng Anh, xuất bản năm 1993)
>> Những hạt ngọc thơ Hàn đầu thế kỷ XX
>> Về dịch thuật văn học Hàn Quốc tại Việt Nam
>> Phác thảo văn học Việt Nam trên bản đồ văn học thế giới
>> Hội thảo quốc tế văn học Việt – Hàn 2017
>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…