Cho đất trời chuyển dạ – Thơ Nguyễn Đăng Khương

1594

Tác giả Nguyễn Đăng Khương 

11.

Ngược chu kỳ chấm dứt mùa độc tố bằng nỗi đau bàn tay tuốt hết thịt da máu nhỏ xuống miên man
khớp xương quai hàm hình thành ban đầu trong bào thay mang nghiệp chướng chuyển đổi
phải rời ga về thế giới vô hình
cát làm trung tâm của đại dương mang linh hồn thủy triều
nâng đỡ mưu mô bàn tham vọng có lần vút qua nơi ấy
để ánh mắt mình gãy vụn
vài lời khuyên giả
những tin nhạt ngày lướt
thoải sắt vũ trụ xuyên ngang qua trái đất
dòng nham thạch buộc con người sơ tán
núp vào bóng mát trang giấy
sáng nay một cơn mê thổ huyết đâu đó làm dịu nhiệt độ
nghe bàn tay thế cuộc quát tháo
mọt đùn lên đầy phân trên mặt bàn vô tội
hai dây nhan sắc gục xuống
mùi hương linh ở đâu đấy cũng dần trôi…

12.

Cánh rừng khổ nạn bủa vây lấy đàn đom đóm
chúng hất tôi ra bên rìa kì thi
chỉ vì vài chiếc lá độc
gia đình chúng tôi ăn đến giọt nước cuối cùng
của đồng lương còm cõi

Nhát chém đoạt mạng
giữa bạch nhật thiên thanh
nhìn thấy ánh lạnh lẽo ngày hè
trong mắt tên ngáo đá

Rêu xanh màu tàn phai
trên bức tường đế chế
nổi dấu chân cô hồn
hang cùng hay ngõ hẻm
cái chết không toàn thây
lưỡi bay theo tiếng thét

Bọn pháp y giám định
xác chết sống bao lâu
đưa ra lời quyết phán
vài cuộn lốc thẳng đứng
quét mãi mặt đất
ngoài bàn tiệc
nó không còn hào quang.

13.

Hàng mi từng chờ đợi
lướt qua màn đổi thay
đôi mắt nhòe vô vọng
sau gương

Khóm trúc bách hợp đứng một mình trong sân nhà thờ mong ngày trổ bông
dòng nước không nghĩ mình ô nhiễm
phớt đời
tháp chuông treo ngang ánh mắt nguyện cầu
rụng rơi
bị vứt bên lề tôn giáo
không của nhà thân thích
đi tìm kiếm tình người
biến mất 

Khi cánh cửa khép lại
chỉ hình tượng xua đuổi
của người bảo vệ
nở từng chùm trên khóm trúc bách hợp
ở sau lưng

Sự thật dấu trong rác
khoe sắc ngày xa
sao nhăn nheo ánh sáng
thổi tắt lửa linh hồn

Ngày sinh
em theo vào cánh rừng phi lao
mái tóc em rì rào
hơi thở tôi thều thào
nhìn nhau mà không hiểu
đi đâu mất bầu trời
với tay vặn bớt gió
có chút gì mong manh…

14.

Thọc tay vào đêm
chạm điệp trùng núi đời âm vọng
khoảnh khắc để sáng
còn thế gian tăm tối
cho cánh rừng êm giấc ngày xưa
 

Chớp tắt có một người đi qua thế gian
lúc bộ phim rẻ tiền đang phát
bên ngoài sầu riêng có cơ may bay lên
thầy giáo đi buôn đầu lưỡi

Chớp tắt của quảng cáo và danh thu
bán trực tuyến play cam thân xác
con đường không đón nhận bàn chân

 

Chớp tắt sân bay mơ mộng
biểu hiện cá nhân được mùa
phở tái nhà trọ và cơm nguội
chớp tắt của điện lực và xăng dầu…
 

Ngày mai dòng Mê Kong sẽ cầu cứu mây đen
từ già lão đến trẻ con hóa trái trên cây ngất ngưỡng
đêm mai ta vẫn đêm nay.

N.Đ.K