NHẬT MỘ TỬU CA..
Rừng Thu lá thắm ươm vàng
Ráng chiều nhuộm sắc hanh vàng óng Tơ
Ngọt ngào như những vần thơ
Dịu dàng như những hững hờ tóc mây
Rượu nồng người uống, em say
Nghiêng về phương ấy níu tay nghìn trùng
Lối em hương thảo thơm lừng
Hoàng hôn muộn vẫn tưng bừng khúc ca..
CẢM XÚC NHỮNG MÙA THU XƯA
Ngày bất chợt chìm trong mùa thu cũ
Cố Viên Lầu – nâng chén cạn hoàng hôn
Hồ Thiền Quang và nụ hôn chớp giật
Rượu mềm môi, một thoáng ngẩn ngơ hồn
Mùa thu cũ, heo may về phố vắng
Hoa Cúc vàng mấy độ đón người xa?
Bàng lá đỏ vật vờ say dưới nắng
Ta ngậm ngùi nghe gió hát tình ca
Nguồn xúc cảm ngập tràn lòng thi sĩ
Khúc thu xưa vọng mãi đến bây giờ
Dường ao ước muốn được cùng tri kỷ
Trở lại mùa thu cũ dệt bài thơ.
AI BẢO…
Ai bảo sáng nay trời nắng quá ..?
Để hồng đôi má thắm xinh tươi
Nắng vui đùa giỡn cùng hoa lá
Em gái phơi Tơ khúc khích cười..
Ai bảo trưa nay trời mát quá.?
Gió lộng, mơn man mái tóc thề
Đường thôn, gót nhỏ về thong thả
Áo bà ba đẹp dáng người quê.
Ai bảo chiều nay hoàng hôn sớm..?
Giục ánh trăng non mọc giữa trời
Hình như một mối tình mới chớm
Đọng đầy trong khóe mắt đôi mươi..
Anh bảo : – Tình yêu là có thật!
Hạnh phúc trao nhau suốt cuộc đời
Tình yêu bền vững và duy nhất
Kiếp này trọn gửi đến em thôi!
Đỗ Anh Thư.