(Vanchuongphuongnam.vn) – Sao trời gieo lắm hoạ tai?/ Nan y vướng phải tương lai mịt mù/ Kiếp người mưa nắng phù du/ An nhiên vui sống cho dù đớn đau…
Tác giả Ái Nhân
Thơm mãi tiếng cười
Tặng các em gái đang điều trị ung thư
ở viện HHTW
Hồn nhiên khúc khích tiếng cười
Mắt long lanh, miệng thơm lời hương hoa
Xuân thì đương độ kiêu sa
Tóc xanh vơi rụng mặn mà vội phai
Sao trời gieo lắm hoạ tai?
Nan y vướng phải tương lai mịt mù
Kiếp người mưa nắng phù du
An nhiên vui sống cho dù đớn đau
Tiếng cười vọng mãi trong nhau
Yêu thương trao ánh mắt nâu khiêm nhường
Nhân sinh trọ cõi vô thường
Ngắn dài giấc mộng đoạn trường đấy thôi
Cứ cười vui các em ơi
Sắc hương thơm mãi trong lời thương yêu!
Hồn làng
Sù sì đội nắng cõng mưa
Rêu phong trầm mặc ngàn xưa hồn làng
Lúa thơm từ cánh đồng vàng
Hoa rưng rức gọi… mơ màng bóng quê
Người còn đợi bến sông mê
Người đi biền biệt sơn khê phương nào
Tháng ba nhớ đến cồn cào
Đầu làng sáo sậu chào mào vẫy hoa
Bao mùa người đã đi xa
Nhớ không hoa gạo làng ta vẫn chờ
Ngược hồn về giữa giấc mơ
Nhặt bông gạo đỏ ấu thơ… thắp lòng!
Hương xưa
Mưa xuân giăng tím vườn cà
Bên hiên cây bưởi bung hoa trắng ngần
Nụ cười em thuở thanh tân
Sắc hương ngan ngát làng gần làng xa
Đương thì con gái tháng ba
Xuân lên mơn mởn như là đang yêu
Rập rờn cánh gió phiêu diêu
Tinh khôi hoa nở rất nhiều hương quê
Nửa đời phố bỏ bùa mê
Rưng rưng xuân gọi ta về ấu thơ
Ngạt ngào nưng nức giấc mơ
Chùm hoa em tặng đến giờ còn thơm.
A.N