Nhà thơ Thanh Tâm
Mưa ở Phú Long, Kim Ngọc, Lại Yên
Tôi buồn mà trời lại mưa
Mưa bay phơ phất lối xưa tôi về
Tình cờ em trú bên lề
Và tôi có cớ đứng kề chạm vai
Mưa bay lất phất mưa bay
Phú Long đã hẹn cuối ngày quán xưa
Bạn bè ngồi đợi ban trưa
Vì em mà để tôi chưa tới nhà
Lại Yên, Kim Ngọc ngang qua
Mưa rơi ướt áo bà ba … mờ mờ
Tôi ôm áo khoác mộng mơ
Thả câu lục bát đợi chờ làm quen
Phú Long, Kim Ngọc, Lại Yên
Cách nhau gần lắm tôi quên lối về
Chiều nay mưa mãi lê thê
Tôi như bong bóng trôi mê giữa dòng
PT – chiều 19.8.22
Thương đời ta u mê
Thu, lời hẹn trở về
Tháng ngày dài lê thê
Nghe hanh hao nắng thở
Ta chờ với mộng mơ
Bất chợt lá úa rơi
Hạ vàng nhẹ bước qua
Lặng lẽ ngày chờ đợi
Thu về tình vẫn xa
Gió thì thầm lối xưa
Hoài niệm dấu rêu phong
Chiều buồn vắng cơn mưa
Chênh chao lá phiêu bồng
Em ơi… sao nhớ quá
Thu trước chiều nắng lạ
Tình mỏng như sương mờ
Dại khờ đêm từ tạ
Chợt một chiều tê tái
Tay trong tay, em về
Tình chờ, tình lận đận
Thương đời ta u mê
Từ độ ta “mất sức”
Lâu rồi, ngại xuống phố
Chỉ cà phê một chỗ
Ngắm đời trôi rồi về
Từ độ ta “mất sức”
Bổng một chiều nhớ bạn
Chải lại mái tóc nhầu
Tỉa tót râu ria chán
Soi gương vẫn thấy ngầu
Điện thoại gọi bạn bè
Có đứa ò í e
Có đứa hỏi ai vậy …
Rượu chưa nhắp đã cay
Thở dài, nhớ người cũ
Vào zalo kiếm tìm
Đã trở thành người lạ
Nhìn điện thoại lặng im
Lướt facebook hy vọng
Tương tác với bạn ảo
Vẫn thấy sao trống rổng
Vì thiếu còm người xưa
Chợt nhớ về chốn cũ
Ngắm tìm kỷ niệm xưa
Mặt nạ bao lần đổi
Gặp hình vuốt mặt mưa
Rồi một chiều xuống phố
Ghé Bờ Kè lai rai
Ngồi mình ta ngồ ngộ
Loang thoáng tiếng ai quen
Ta tự nhủ với mình
Hạn chế đi dạo phố
Điện thoại phải lặng thinh
Cà phê chọn quán cóc
Đùa với bóng của mình
Chiều PT – 14.8.22
Thanh Tâm