Chùm thơ Tịnh Bình

298

(Vanchuongphuongnam.vn) – Xuân lại về trong gió nắng hình như/ Khúc hoan ca rộn ràng vui xóm nhỏ/ Ta chỉ ước được trở về gian bếp mẹ/ Tí tách cơm sôi lũ bồ hóng reo cười…

Ảnh minh họa

Gian bếp mẹ

Có một thời tưởng chừng xa xôi lắm
Chuyện hôm xưa như hóa cổ tích rồi
Ta chẳng thể ước mình hoài trẻ nhỏ
Phải trưởng thành và phải lớn lên thôi

Có một thời hoài vương vấn không nguôi
Có một nơi mãi không rời thương nhớ
Gian bếp mẹ ẩm ương mùi khói ướt
Bạn cùng ta này chú chó tuổi thơ

Sớm mai nào còn ấm những tàn tro
Ngày đông lạnh bập bùng bên bếp lửa
Dáng mẹ ngồi đơn côi trong thầm lặng
Con đến trường chân sáo bước vô lo

Mái nhà xưa bầy chim sẻ rủ nhau đi
Chiều lam khói chợt bồi hồi quê xứ
Chân mòn mỏi bao nẻo đời xuôi ngược
Thương thắt lòng lọn khói bếp trầm tư

Xuân lại về trong gió nắng hình như
Khúc hoan ca rộn ràng vui xóm nhỏ
Ta chỉ ước được trở về gian bếp mẹ
Tí tách cơm sôi lũ bồ hóng reo cười…

 

Khúc ru trầm

Những hàng cây vàng lên sắc lá
Một mùa thu bâng quơ đi qua

Khúc trầm thu mơ hồ xa vắng
Giọng hát ai buồn đến nao lòng

Khung trời cũ quê hương cố xứ
Ngõ hoàng hoa năm tháng phai dần

Gõ vào khuya lanh canh chuông gió
Nỗi niềm gì thao thiết âm xưa

Vụn thơ rời treo cành hoang tưởng
Mắt nhện chùng chình giăng sương rơi

Vương chiếc lá từ độ nào thu biệt
Một trăng
Một gió
Một hồn tôi…

 

Với bức tranh sen

Bất động im lìm…
Chẳng lụy bùn tanh tưởi
Hoa sen giấy trên tường
Vẫn mầu nhiệm từ bi

Cúi mặt là hoàng hôn
Màu tịch dương huyền tích
Biển sóng sánh hải triều
Thầm thì lời hoa đá nở

Dư âm hồi chuông sớm
Bản tụng ca ban mai thanh tân
Người kịp lối về tỉnh thức ?

Thương sen gương hồ
Thương súng mặt ao
Thương hoa chỉ một lần nở
Thương ta gần cạn kiếp tàn
Hoa sen giấy ngàn năm vẫn nở
Bức tranh trên tường
Thiếu nữ mãi đôi mươi…

T.B