Có một tháng giêng này – Lê Thanh Hùng

168

(Vanchuongphuongnam.vn) – Tháng giêng đi theo nắng ngoan hiền/ Chiều vỡ vụn, vòng tay bổi hổi/ Em váy mỏng đua mùa lễ hội/ Sáng đường quê, trúc trắc chao nghiêng…

Ảnh minh họa

Có một tháng giêng này

 

Tháng giêng đi theo nắng ngoan hiền

Chiều vỡ vụn, vòng tay bổi hổi

Em váy mỏng đua mùa lễ hội

Sáng đường quê, trúc trắc chao nghiêng

                      

Bến sông đưa ngày gió reo vui

Bờ ngực trẻ lượn cong cánh võng

Dập dờn nước mặt sông xao động

Nắng nhạt dần phai dấu trôi xuôi

                      

Tháng giêng êm líu quíu theo ngày

Rơi đâu đó những điều vụng dại

Sao còn nguyên, những lời giao đãi

Bao năm rồi, không chịu đổi thay

                      

Vẫn đông vui, lễ hội đầu năm

Lúng liếng trong sắc màu tươi trẻ

Lại quẩn quanh chuyện đời nặng nhẹ

Nổi trôi bên sóng nước rì rầm

                      

Tháng giêng còn dấu cũ đôi co

Em lóng ngóng đường quen, khách lạ

Nắng mật quến chiều đi nghiêng ngã

Âm thầm buông, rơi một hẹn hò…

 

Hội xuân

 

Đây nuột nà xống áo

Gió xuân dịu trãi lòng

Anh lơ ngơ gỉa tạo

Ngó nghiêng chiều mênh mông

              

Hội làng còn để ngỏ

Vành môi cong gọi mời

Ngẩn ngơ nhìn đâu đó

Lời trách giận hao vơi

              

Đường đông người mê mi

Sao ai cũng nói cười

Anh bước khôn bước dại

Em lẫn khuất, trêu ngươi

             

Cứ đi rồi đứng lại

Lung linh gió, chờ ai

Mùa xuân như tan chảy

Bóng hàng cây đổ dài

              

Người cố tình đứng đợi

Người vô tình bước qua

Đánh rơi mùa lá mới

Nắng xuân quyện mượt mà…

 

 

Tháng hai trời tố bấc

                          “Tháng giêng động dài…”

 

Em nhuộm nắng, tháng hai tố bấc

Sóng gọt bờ bãi vắng đìu hiu

Thuyền tránh tố, về đầy bến chật

Cứ ngóng trông cho gió trở chiều

                     

Sao em mong một điều gì khác

Loanh quanh trong nắng chảy hoang chiều

Trên dốc cát, dấu ngày phai nhạt

Gió cuốn bong tình, gợn khát yêu

                     

Dập dờn sóng, cơn giông nước lớn

Cuốn phăng bờ, ngập bãi, lay tình

Sao thấy một chút gì lợn cợn

Đâu mất rồi, những nét tươi xinh

                     

Em bối rối trong chiều ngược gió

Áo tròn căng mộng tưởng xuân thì

Tháng hai nắng dường như để ngỏ

Sợi dây neo hờ hững hoài nghi

                     

Dang tay với chiều rơi bổi hổi

Rợp trời trong vờ vĩnh nắng reo

Mặc cơn gió dật dờ thổi rối

Em bươn theo tiếng vọng mái chèo…

L.T.H