Đất tranh chấp – Chùm thơ Lê Thanh Hùng

314

 (Vanchuongphuongnam.vn) – Cột mốc anh em/ Lắt lay trong gió/ Đám giỗ đất này/ Hương khói ai đây?

Ảnh minh họa

Đất tranh chấp

 

Đêm xuyên mùa

Treo hảo vọng

               đường bay

Trắc trở gió

Đôi cánh mềm

Quăn quíu

Trong vườn vắng

Trái tơ non

              lúc lỉu

Bầy Dơi đêm

Giành giật

Trộm

Ban ngày …

Đất tranh chấp

Vườn xưa

Lá rụng đầy

Dây dưa đợi

Cấp

Sổ hồng sổ đỏ

Cột mốc

            anh em

Lắt lay trong gió

Đám giỗ đất này

Hương khói ai đây?

       

Ám ảnh gió

 

Đêm, mẻ gió lùa suông vách núi

Ào ạt rung, con trốt xoay chiều

Cây me đứng trầm tư quên tuổi

Oằn mình cong, lá đổ quạnh hiu

                 

Ta lặng lẽ ngồi im quên lạnh

Nghe gió đời buôn buốt quanh sân

Sao luẩn quẩn nỗi niềm ám ảnh

Trói buột vào thương nhớ châng lâng

                

Mùa đã cạn buông chùng cánh võng

Tự một mình trong gió đong đưa

Đêm ắp lẫm góc tình trì đọng

Hoen bóng mờ vết cũ ngày xưa

                 

Gió quất vào đêm, không thương tiếc

Lẻ loi, tan tác cánh hoa rơi

Hình như có điều gì khác biệt

Biết là em, thấu tận lẽ đời

                 

Thôi, cất làm gì cơn mộng cũ

Nhịp đời xoay, trả vẫn khoan dung

Sẽ thắm lại những ngày an trú

Lòng tơ non, không có điểm cùng

 

Đêm mưa hoa quỳnh nở

 

Lặng lẽ, giọt mưa đêm lặng lẽ

Dịu dàng rơi trên cánh hoa quỳnh

Lẫn khuất một mùi hương loang nhẹ

Giấu vào đêm dáng vẻ đoan trinh

                  

Kéo cổ áo che hơi mưa lạnh

Trải nỗi buồn theo khói sương tan

Còn ngưng đọng nỗi niềm ám ảnh

Phủ mờ trên lớp bụi thời gian

                 

Đêm hoang tưởng, tiếng mưa rả rích

Hương quỳnh hoa đẫm mộng ngày xanh

Trôi luẩn quẩn giấc mơ trầm nghịch

Vẫn bao dung trên của để dành …

                    

Tiếng mưa đêm, nghe buồn nẫu ruột

Mùa của trời tự buổi hồng hoang

Sao vẫn nghe cõi lòng buôn buốt

Hay tại em cứ mãi cầu toàn

                   

Thôi hãy sống chân tình rộng mở

Như quỳnh hoa tỏa ngát vô tư

Xếp gọn lại nỗi buồn vô cớ

Thắm mộng đời đừng tiếc giá như …

L.T.H