Đất trời như đóa hoa mở cánh – Thơ Vương Huy

998

Nhà thơ Vương Huy 

 

Ly cà phê rạng đông 

Khi nền đêm còn tối mịt

Từng mảng sáng hắt ra đường

Ly cà phê tôi uống

Tan trong mạch máu sự tỉnh thức

Tan dần trong đầu sự u mê

Gương mặt những người trong quán

Ngái ngủ trong giấc mơ đêm

Cây cột đèn đứng chôn chân

Con đường chạy dài không tên

Ánh sáng le lói nhen dần

Bừng sáng trên nền trời

Phố xá hiện ra trong rạng đông

Đất trời như đóa hoa mở cánh

Tôi một mình

Ngồi nhìn sự giao thoa ngày đêm

Thấy hồn mình sáng dần lên

Ly cà phê cạn dần lúc nào không hay

Hồn tôi nở đóa hoa không thời gian.

23 – 8 – 2020

 

Tết xưa Tết nay

Ngày xuân ánh sáng vun đầy lối

Tôi về quê ngoại tuổi đầy tay

Những phong bao xếp hàng mừng tuổi

Ngoại tôi phân phát đám cháu đầy

Ăn bữa cơm thịt kho dưa cải

Ngồi trên bộ ván mắt hơi cay

Pháo nổ vang trời khói mù tỏa

Áo mới còn thơm bóng xuân gầy

Dưa hấu chưng trên mâm ngũ quả

Nhà nhà tươi đón những nhành mai

 

Rồi về quê nội cánh đồng xanh

Đường làng thơm rơm lối quanh quanh

Con sông chảy chậm bờ tre đứng

Tiếng chim cu ánh nắng xa xăm

Ngõ cũ quê xưa chiều hoang vắng

Trăng treo chênh chếch giậu mồng tơi

Đình làng mái ngói nghiêng trong nắng

Chuông chùa tiếng một điểm vọng khơi

Những cụ già têm trầu nhai mỏi

Chén trà sương lạnh tiếng hát ai

 

Tôi lớn lên xa quê đi học

Những mùa xuân lạc lõng phố phường

Ngày xuân ngủ lang nhà bè bạn

Giao thừa tiếng pháo nổ trong sương

Hồn phất phơ tiếng thơ tuổi trẻ

Chữ nghĩa chạnh hồn mắt ai thương

Mỗi lần Tết đến nghe tiếng pháo

Gió thổi mùa xuân những con đường

Cà phê quán nhỏ ngồi cay đắng

Bỏ học làm thơ vọng nhớ thương

 

Tết nay xa vắng tuổi trung niên

Lang thang phố xá chợ mấy phiên

Đào mai rung cánh tìm xuân ý

Mộng nở đầy tay mộng ưu phiền

Tấm thân khẳng khái trời cao rộng

Vung bút thành thơ ánh lửa xanh

Câu chuyện tâm tình đèn trở bấc

Bạn bè khuất nẻo bóng tà dương

Hôm nay đã chết mùa xuân cũ

Chữ nghĩa ăn dần trong gió sương.

5 – 1 – 2021 

 

Mưa xanh

Mưa rụng xanh

Cây cỏ hoang vu mưa tan tành

Bến sông lạnh hiu hắt

Mấy ngọn dừa như đoản kiếm múa trong mưa

Ta nghe mưa thấm vào xương

Mưa xanh đất trời

Đùn mây xám xây thành

Giọt giọt như tiễn đưa

Ta một mình ngồi nghe mưa

Mưa chạy trên mặt đường nhựa

Rào rào thác đổ Bên vệ đường

Chỏng chơ một cành củi mục trong mưa.

19 – 9 – 2020 

V.H