Lời thương gởi Huế
Ai di trú qua một miền đất khác
Để Huế buồn man mác một trời thương
Mỗi nắng mưa xứ Huế cũng đoạn trường
Mùa lụt bão Huế trần ai nỗi khổ
Mùa đông Huế lạnh về chiều mưa đổ
Buốt làn da khi mỗi đợt gió lùa
Rứa mà rồi thương nhớ vẫn chưa bưa
Nỗi da diết thấm đẫm mùa mưa rét
Ta thử chọn một nơi nào khác Huế
Ở xứ người đủ tráng lệ văn minh
Nhưng nơi đâu non nước có hữu tình?
Như xứ Huế của mình thương đến rứa!
Rất có thể Huế không bằng nơi khác
Sự phồn hoa đô hội của thị thành
Nhưng có điều dẫu đi cả năm châu
Có những thứ không tìm đâu như Huế!
Vẫn biết Huế chỉ là vùng đất mới
Bảy trăm năm… so với “bốn nghìn năm”
Cả tinh hoa tứ xứ hội tụ về
Làm nên Huế của Kinh Kỳ một thuở
Những món Huế nếu làm từ xứ khác
Thiếu căn cơ mùi vị nước sông Hương
Là món Huế sẽ không còn nguyên vẹn
Hương vị ẩm thực có thể cảm qua tim
Ăn món Huế với một tinh thần Huế
Không đâu bằng xứ sở của “mười thương”!
Dẫu sa chân lạc bước đến mười phương
Chắc hẳn bạn cả đời không quên Huế
Mỗi bước đi cũng ngậm ngùi quyến luyến
Thuở sách đèn, cánh phượng với mùa thi
Bóng dáng ai áo trắng buổi tan trường
Sẽ vương vấn nặng lòng khi cất bước
Nhất là khi xuân đã về, tết đến
Nỗi quặn lòng thương nhớ Huế nhân lên
Biết chia xa do binh biến đổi dời
Hay phận gái theo chồng mới phải đành xa Huế
Rất có thể vì muôn ngàn lý lẽ
Huế không bằng nơi khác của giàu sang
Nhưng ai đi xa mà không khỏi mênh mang
Nỗi đau đáu xốn xang về Cố Quận
Novena, Singapore ngày 5/01/2020
Em không đến
Em sẽ hẹn anh một lần và không đến
Để anh nóng lòng thấp thỏm bởi chờ mong
Bởi em biết khi mà em không tới
Tâm tư anh là khoảng trống bơ vơ
Tình yêu là những nỗi mong chờ
Như ngọn lửa ấm men tình nỗi nhớ
Em không đến thời gian dài và rộng
Man mác buồn như cả cuộc phân ly
Anh cứ hoài khắc khoải trái tim si
Hờn và nhớ – những cung trầm tuyệt mỹ
Em không đến cho ngày dài thiên lý
Để anh trồng cho đủ một cây si
Chân có mỏi khi phải hoài chờ đợi
Chắc giận hờn và có bớt yêu em?
Em muốn thử để đong tình anh đó
Dành cho em có đủ một trời thương?
Nếu vượt qua thử thách sẽ tương phùng
Em sẽ đền anh cuộc tình nồng tan chảy!
Nghe biển hát
Cảm ơn anh đã dành bao nhung nhớ
Cho bóng hình trên bãi biển năm nao
Sóng cao trào đuổi theo nắng chiều hè
Có đôi bóng vui đùa trên bãi cát
Rồi anh bảo tựa vào anh nghe biển hát
Khúc tình ca dành đôi lứa yêu nhau
Biển hát rằng mong mãi đến ngày sau
Tình yêu ấy vẫn xanh màu biển gọi
Anh ôm sát thì thầm ôi! Thật khẽ
Nói yêu anh! Em nhé hãy cùng anh!
Mùa xuân về khi lộc biếc đầy cành
Mình hạnh ngộ cau trầu nên duyên mới
Rồi chia tay… cũng với nhiều biến cố
Nhưng đôi mình không nỡ để cách xa
Dẫu giờ đây thăm thẳm mấy sơn hà
Nhưng tình ấy vẫn mượt mà tha thiết