(Vanchuongphuongnam.vn) – Đò xuôi con nước ròng/ Chở hoa về xóm biển…
Ảnh minh họa
Em chở hoa về xóm biển
Đò xuôi con nước ròng
Chở hoa về xóm biển
Én đương mùa chao liệng
Mùa xuân – mắt em trong
Dòng sông mượt êm trôi
Lao xao con sóng vỗ
Hồng hoang màu cổ độ
Đất cù lao vun bồi
Mặt trời hồng chân mây
Má, môi em thắm đỏ
Tóc dài bay tung gió
Rung rinh hoa dấu ngày
Thuyền ai đi qua ngang
Sóng xa gờn gợn dậy
Chao be đò mây mẩy
Một câu hò mênh mang
Thấp thoáng bóng người đi
Rộn ràng phiên chợ tết
Gió đương mùa xô lệch
Rờ rỡ nét xuân thì…
Em trở về cùng với mùa xuân
Em đã về và bươn trải như xưa
Chợ sớm, chợ chiều suốt ngày tất bật
Em gánh cá trong giông chiều lất phất
Chấp chới chiều xanh, mây xám phỉnh lừa
Bao nhiêu năm lận đận ở quê người
Quay quắc nhớ hàng dừa cong bãi vắng
Đơn côi đứng, troãi mình nghiêng biển lặng
Vẫn thì thầm, cố réo gọi người ơi …
Biển lở ở đây, bồi lắng nơi nào?
Xa xôi lắm, nhịp đời còn vay, trả
Gánh nặng treo nghiêng đoạn tình chấp vá
Nồng nàn trôi, con sóng chạy lao xao
Đường vắng bừng lên lấp lóa ánh đèn
Người khách lạ, bước lơ ngơ trên phố
Chiều vội buông lơi, sắc màu loang lỗ
Chập choạng đường xa, trĩu nặng rối beng
Sóng sánh chiều đêm, em bước vội vàng
Con đường thân quen, cháy lòng khấp khởi
Biết đâu đó, còn có người đang đợi
Gió lay mùa, hình như xuân đã sang …
Xuân về trên xóm cửa sông
Đêm quẩn rối chuyện đời thưa nhặt
Lãng đãng trôi, dấu lặng thiệt thà
Nghe xốc nổi bao điều khúc mắc
Tiếng cựa mình của hạt phù sa …
Trong nhịp sóng cửa sông giăng bủa
Lạc loài trôi, hoang vắng dập dềnh
Niềm thương nhớ, bờ tre, gốc lúa
Nghịch dòng triều, đổ nước mông mênh
Xa lắm rồi sắc hương đồng bãi
Có theo em, về với quê chồng?
Như hạt phù sa dùng dằng vin lại
Ký ức mịt mờ, mưa trên bến sông…
Ủ làm chi, trong lòng điều thất vọng
Cuộc sống đi qua, ngày mới đong đầy
Sao lướng vướng, cứ treo chiều mở, đóng
Kìa gió xuân về, líu ríu vờn lay
Khoe áo mới, trong sắc màu tươi sáng
Lấn cấn đường xa, bước nhỏ reo vui
Mây trắng lắm, bay ngang trời lãng mạn
Như trôi xa, bao ẩn ức ngậm ngùi…
L.T.H