Em về thăm quê – Chùm thơ Lê Thanh Hùng

155

(Vanchuongphuongnam.vn) – Lơ đãng, hàng dừa bên bãi vắng/ Ngóng trông gì phía biển khơi xa/ Bao nhiêu năm dòng đời trĩu nặng/ Vẫn còn đây, hình bóng quê nhà…

Em về thăm quê

 

Em về xóm nhỏ ven chân bãi

Gió lộng mù khơi, rộn tiếng chim

Con sóng lửng, ngập ngừng ái ngại

Mỏi mắt, người đi cứ mãi tìm

                 

Mây dằn hắt chân trời năm cũ

Sóng yêu thương, vun vỡ dại khờ

Bầy Mòng biển đương mùa quần tụ

Gọi bạn tình chao chác giấc mơ

                

Em bước vội qua triền cát trắng

Nắng lung linh theo gió mơn man

Chợt òa vỡ không gian tĩnh lặng

Tiếng gà trưa, lan tỏa đầu làng

                   

Đây quê mẹ, những ngày thơ dại

Tiếng sóng xa vọng đổ âm âm

Năm tháng đã bạc màu con gái

Hoen mờ rồi, dĩ vãng xa xăm

                    

Lơ đãng, hàng dừa bên bãi vắng

Ngóng trông gì phía biển khơi xa

Bao nhiêu năm dòng đời trĩu nặng

Vẫn còn đây, hình bóng quê nhà…

 

Bên đồi hoa mua ở Hưng Long

Tặng Phan Thanh Dương

 

… “Hoa rừng ai bán mà mua” …

Một mình, qua đồi mua vắng

Trảng cát Tràm Đôi trĩu nặng

Buồn như tiếng dế lạc mùa

                 

Ngọn gió qua gò Mồ Côi

Đong đưa chòm cây trụi lá

Sân Vua trong chiều tàn tạ

Tà huy mờ dấu xa xôi …

                

Đâu tiếng gươm khua bên đồi

Dấu chân người đi mở đất

Mờ xa, dòng đời tất bật

Bao điều xưa cũ, dần trôi

                

Ngút ngàn đậu phọng vàng hoa

Sóng xa mịt mờ Mũi Nhỏ

Đá Hang trong chiều quẩn gió

Chìm trong rừng Xí nhạt nhòa

                 

Guốc Dông mòn dấu đường xa

Bóng em mờ trong chiều xuống

Tháng mười cuối mùa, mưa muộn

Theo chiều thưa nhặt, lần qua

                 

Làng em, còn cuối con đường

Đong đưa hàng cau chỉ dấu

Bến đời, một thời neo đậu

Một đồi tím thẫm hoa mua …

 

Tan chợ em về

 

Ta thả hồn về một thuở rong chơi

Thấy cô Chiêm nữ qua cầu Bà Bốn

Với đôi mắt, chưa bao giờ lẫn lộn

Đôi mắt to tròn, thăm thẳm, đầy vơi …

                        

Giữa chợ đông, buông thả biết bao người

Lặng lẽ trôi, điều gì nhắn gửi

Trong tiếng vọng ngang chiều rười rượi

Bỗng tròn vang, trong vắt tiếng cười

                        

Lối em về, làng Hậu Khoách xa xăm

Hàng dừa nghiêng nghiêng, mờ xanh chỉ dấu

Con chim khách kêu, không bay mà đậu

Chắc nhà em, chiều có khách đến thăm

                       

Em vụng về đội rớt bó chùm ngây (*)

Bên Long Hà, chuông lễ chiều đang điểm

Cơm chiều nay chỉ còn canh cà tím

Em cười đi, rồi nghe mẹ la rầy …

                      

Cánh đồng xa mờ giấu tuổi trẻ anh

Lang thang dọc ngang, những triền cát trắng

Tím ngắt hoàng hôn, góc đời trĩu nặng

Giọt đổ, bến bờ tiếng vọng quẩn quanh

                      

Phố chợ Hòa Đa lặng lẽ lao xao

Còn nguyên đó, những ân tình năm cũ

Chung nỗi buồn vui, bao điều ẩn dụ

Nao tha chàlàn, băng ican tha tànào (**)

                       

Đường em qua, bờ ruộng đứng lặng thinh

Cánh đồng lúa, nuột nà thì con gái

Có biết đâu, những điều gì rớt lại

Bóng nắng chao nghiêng, bóng nắng quen nhìn …

______________

(*) Cây Chùm ngây: Tên khoa học Moringa oleifera, tiếng Anh: Cây Cải ngựa (Horseradish tree), cây Dùi trống (Drumstick tree), cây Dầu bel (Bel-oil tree), Cây thần dịu, cây Ba đậu dại… Ở Ninh, Bình Thuận người ta thường lấy lá non, hoa, trái non làm rau nấu canh.

(**) Cùng đi chung một đường, ăn cá chung một bàu

 

          L.T.H