Giấu giấc mơ lưng chừng – Thơ Hà Nguyên

671

Ảnh minh họa – Nguồn internet

 

Em chẳng thể tìm về chiếc lá diêu bông      

Chị biết không 

Đâu phải chiếc lá diêu bông nào cũng được hái về từ lòng chân thật 

Có những chiếc lá người ta cố tình phết lên vị ngọt ngào của mùi hương cỏ mật 

Giả vờ đến để khất thực trái tim

 

Chị cả tin

Xoè tay nâng niu chiếc lá ngỡ họ đã vất vả kiếm tìm

Vô tư đón bão giông mà ngỡ bình yên đậu bến

Vắt kiệt yêu thương đâu màng tính đếm rồi cho đi

 

Chị tưởng lầm đó là cuộc tình cuồng si 

Là say mê ái mộ 

Vun đắp sẻ chia nồng nàn nhung nhớ

Đâu ngờ…

 

Chị giấu nỗi buồn vào trong những câu thơ

Giấu giấc mơ lưng chừng vỡ vào hoàng hôn tím ngắt

Tự hỏi con người có bao nhiêu gương mặt

Đằng sau nụ cười là hạnh phúc hay nước mắt khổ đau

 

Em lại thẫn thờ chờ lá những mùa sau…!

02/02/21

 

 

Ký ức tháng Ba 

Em tìm về nhặt hạt nắng tháng Ba

Trên triền đê xưa rực màu hoa gạo nở

Con cào cào giật mình trong cơn say ngủ

Đập cánh bay lên trong vắt những tiếng cười

 

Em tìm về nhặt lại tuổi thơ rơi

Hoa xoan chơi vơi qua bao mùa hẹn lỡ

Nhành ti gôn mong manh mang dáng hình tim vỡ

Thương dòng sông mãi bên lở bên bồi

 

Em tìm về nhặt ký ức xa xôi

Nơi nỗi buồn đánh rơi thời nông nổi

Nơi vùi chôn những lời anh nói dối

Nơi bình yên sớm tối chẳng còn nhau…

10/3/21

            

 

Nhớ tháng Ba 

Em vẫn ru lòng trong nỗi nhớ tháng Ba

Cái nắng rắc vàng lên bến sông vì ai mà khắc khoải

Triền đê xanh mơn man màu cỏ dại

Ai gỡ hộ bông may vương trên mái tóc thề

 

Còn nhớ không anh những phiên chợ làng quê 

Hẹn hò cùng chúng bạn 

Tiếng cười giòn tan khiến lũ cào cào đang say giấc mơ lãng mạn

Ngơ ngác giật mình

 

Nhớ mùa Mộc Miên đỏ rực sân đình 

Tạc vào ngày mưa phùn khiến lòng ai hoang hoải 

Tháng Ba ơi có bao giờ trở lại

Hương bưởi ngọt thơm như nụ hôn đầu

 

Mải miết kiếm tìm có ai đánh rơi đâu

Chỉ một chút thôi của ngày xưa nông nổi

Chúng mình chia tay chẳng người nào mắc lỗi

Để suốt đời tiếc nuối một tình yêu.

01/3/21

H.N