Tác giả Trần Thanh Xem
Bóng đêm
Bà phù thủy bao trùm bóng đêm
Nhấn chìm quê nhà cô độc
Tôi âm thầm đi trong tối
Hoang mang và sợ sệt.
Vạn vật mang hình thù kỳ dị
Như yêu ma
Tỉ tê âm thanh huyền hoặc
Rợn người
Bất chợt
Tôi ném vào khuôn mặt của đêm
Trái đấm
Cho hả hê dây bang hoàng,
Vía lạc
Cho u tối vụt tan.
Đêm biên giới
Đêm biên giới gởi hồn về hậu tuyến
Bên xó nhà tóc mẹ trắng như bông
Dáng lom khom miệng nhai trầu bỏm bẻm
Mắt ướt mèm mòn mỏi đợi tin con.
Đêm biên giới gởi hồn về hậu tuyến
Vườn sau nhà xơ xác cỏ mọc hoang
Thiếu đôi tay vun vén những thân dừa
Đất bạc màu sạn chai mùa nước mặn.
Đêm biên giới đứng canh, trời bát ngát
Ánh sao vàng nhấp nháy trong đêm
Anh với hái giấu sao vào túi áo
Ngày tương phùng len lén biếu tặng em.
Đêm tạ từ
Lời tạ từ trong đêm
Mai vẫy chào khoảng trời thơ mộng
Rời ghế nhà trường mình ra đi
Hai mái đầu xanh mang lí tưởng.
Anh khăn gối, ba lô
Vào ngũ
Theo lời nước non tâm tư thầm nhủ
Tráng trai thỏa chí tang bồng.
Em bịn rịn cha già, em dại
Ngỡ ngàng chân đậu lại giảng đường
Nghề tương lai dấn thân thử thách
Mai mốt vào đời đựng túi hành trang.
Đêm tạ từ dưới tán bằng lăng
Nơi kỷ niệm đợi chờ mưa nắng
Anh chưa nói hết, lòng còn chín đỏ
Tóc em buồn lệ đẫm mi cong.
T.T.X