CHIỀU CUỒNG
Đường bao xa, bỗng đâu chiều nổi gió
Cát bụi vây, cát bụi dập vùi ta
Xót xa hỡi, bày chi cơn đấu tố
Mình với nhau – cùng cát bụi thôi mà.
TUYỆT KỸ
Nói dối
hồn nhiên trịnh trọng
Làm gian
vô tư hoành tráng.
Chuyện cũ rồi
bàn làm chi.
Thì bị
thì gậy
thì đi ăn mày.
BÀI THƠ KHÔNG TÊN
Ngày lại ngày…
tai luôn phải ngắm toà lâu đài
xây bằng nước bọt.
Kẻ giãy mà không chết
vẫn hồng hào.
Kẻ chết sẽ không giãy
phải thế
chứ sao
trong vụ sụp mái vòm
tòa lâu đài xây bằng nước bọt.
Ôi cái ngày tai được trả tự do.
ĐỜI CUỘI
Không tự chọn tên, không chọn tuổi
Chẳng tự chọn núi, chẳng chọn sông
Ai chọn anh để làm hòn cuội?
Không tự chọn ghét, chẳng chọn yêu
Ấm lạnh, méo tròn – đâu quyền anh chọn
Thời gian chọn nốt cả màu rêu.
Nhà thơ Hoàng Xuân Tuyền
LẼ NÀO
Xe đạp chưa từng tập
xe máy không biết đi
hăng tiết vịt chơi tuốt mô tô bay.
Chắc muốn thiên hạ lác mắt
Hẳn đầu óc có vấn đề gì.
Khổ
ngăn không được.
Rõ khổ
van nài không xong.
Có ở đâu thế không
sao ở đây sẵn vậy:
anh hùng tếu
bày lắm trò ngông
tưng bừng
vớ vẩn
hại người.
THÁO KHOÁN
Ngày đã vơi
chiều mấp mé.
Mai, rồi chẳng biết sẽ thế nào.
Tháo khoán.
Tát cạn
bắt ráo
tùy nghi.
Hi vọng
tuyệt vọng.
Hả hê
xa xót.
…
Chiều vấy bùn
Ngày tháo khoán.