Huỳnh Ngọc Huy Tùng gửi anh lính Trường Sa

930

31.01.2015-11:20

DÂNG VUA HÙNG NON NƯỚC TRƯỜNG SA

 

Ngày xưa cha ông đắp cột dựng trời

Nay các chàng trai đội đá dựng xây biển đảo

Đá xanh đá tảng

Chung sức chung lòng

Những viên đá từ vòng hoa của mẹ

Những viên đá từ đôi mắt em thơ

Từ bàn tay chị lao công mồ hôi nhát chổi gọi đêm

 

Trường Sa hiên ngang trong mỗi giấc mơ          

Hoàng Sa đau thương ký ức

Có hình bóng người đi không về

Đá dựng tượng đài giữ biển

Đá dựng thành trì bảo vệ quê hương

Đá định hình Tổ quốc

Vua Hùng dựng cõi trăm năm.

 

Ta mang đá đi qua biển

Để biển sừng sững dáng hình

Ta mang đá đi theo gió

Nghe tiếng các anh trong biển đang cười

Những chàng trai tuổi mười chín hai mươi

Nằm mơ Trường Sa vẫy gọi

Lá cờ bay phất phới

Lật hết trang sách cuộc đời

 

Đá từ núi của mẹ Âu Cơ

Lạc Long Quân cha bao năm ngóng đợi

Nối liền giang sơn bờ cõi

Để không còn có cuộc chia ly

Năm mươi con vây quanh đoàn tụ

Năm mươi con ngày ấy xuống biển lên rừng

           

Ngày xưa cha ông đắp cột dựng trời

Nay con cháu đội đá dựng Trường Sa hùng vĩ

Mỗi trái tim mỗi viên đá Trường Sa

Con sóng này, con sóng khác xô qua

Ta không hề nao núng

Chân ta cứng

Lòng ta bền.

 

Đá theo người đi biển

Với lời thề sắt son

Dâng vua Hùng non nước Trường Sa.

 

           

GỬI ANH NGƯỜI LÍNH TRƯỜNG SA

 

Thư Hậu Giang em viết gửi cho anh

Trường Sa yêu thương sóng nhoài trí nhớ

Sóng vỗ bờ xa thì thầm nhắc nhở

Xà No chiều về em luôn đợi chờ anh!

 

Bao năm rồi vườn cam quít vẫn xanh

Nhớ ghê lắm, anh chưa một lần về thăm lại

Chiếc xuồng nhỏ đưa người sang sông ngày ấy

Đến bây giờ xao xuyến mãi chưa phai

 

Từ Hậu Giang em viết gửi cho anh

Một chút tâm tình đến người lính đảo

Cây Phong Ba chiều nay thay màu áo

Đón thu về hoa sóng nở xôn xao!

 

Thư anh viết cho em có tiếng sóng rì rào

Có gió đổi chiều, có hoàng hôn nhuộm màu thương nhớ

Nhớ quá đêm Xà No vầng trăng đi trốn

Ta trao nụ hôn đầu vụng dại tuổi vào yêu!

 

Sinh Tồn đêm nay biển động thật nhiều

Muôn vạn vì sao lung linh mắt sóng

Đồng đội anh đong đưa cánh võng

Hát một câu vọng cổ buồn,

Có nhớ  Hậu Giang?

 

Quê mình mỗi người góp đá dựng Trường Sa

Chú Sáu góp lương hưu,

Cô Ba góp từ những đồng nuôi heo đất

Bé Út nhịn quà sáng

Mẹ Việt Nam anh hùng gửi lại tiền phúng điếu trước phút lâm chung…

 

Thư Hậu Giang này sẽ đến Trường Sa

Mang theo tấm lòng những người con vùng châu thổ

Chưa đến biển nhưng trong lòng muôn trùng sóng vỗ

Thương lắm Trường Sa!

 

Cây bút trẻ Huỳnh Ngọc Huy Tùng

(Trường PTTH Tân Long – Hậu Giang)

 

 

MÙA XUÂN ĐỢI

 

Xuân đã về, anh đã về chưa.
Chiều giáp tết , lạnh từng cơn gió thổi
Anh có nghe lòng mình bổi hổi,
Khi trở về với mẹ quê xưa?

 

Lá trong vườn giọt nắng đong đưa
Đón anh về sau những năm dài xa cách
Mẹ hiền rưng rưng nước mắt…
Cô bé ngày nào thôi bím tóc ngang lưng

 

Gặp lại nụ cười  một thuở bâng khuâng
Gặp lại dòng sông bao lần tắm mát
Ký ức ấy chưa bao giờ tuột mất
Đợi anh về níu lại phút ngày xưa

 

Năm tháng có dài  bao cuộc tiễn đưa,
Cô bạn nhỏ vẫn ra bờ sông ngóng đợi
Dõi mắt nhìn phương trời vời vợi
Nét u buồn gửi mộng chốn xa xăm…

 

Xuân đã về, anh đã về chưa.
Mẹ già đang đợi. Mùa xuân về thật vội.

Em gái thẹn thùng trong màu áo mới
Thao thức rộn ràng bổi hổi đêm xuân

 

Sông suốt một đời chở nhớ chở thương
Chở xuân sắc suốt một đời thiếu nữ

Ngôi nhà  xưa đợi ai vê mở  cửa

Xuân đã về

Anh đã về chưa?

 

HUỲNH NGỌC HUY TÙNG

 

 

>> ĐỌC TIẾP VĂN HỌC BIỂN ĐẢO…