Lãng mạn chiều năm cũ – Chùm thơ của Võ Đào Phương Trâm

326

(Vanchuongphuongnam.vn) – Cành bạch ngọc nở hoa trong gió / Họa bóng chiều loang mảnh khói sương / Người đi qua phố lòng bỏ ngõ / Xuân đã về qua giữa phố phường…

Mộng trần

Đã mấy bận bụi trần lấm gót

Ta đi qua ngã rẽ sa bàn

Nâng chén đắng uống đời than khóc

Rệu rã buồn man mác thiên can

 

Mắt huyền say, gã khờ chệnh choạng

Nghe liêu trai thoáng tiếng bông đùa

Người thiên cổ xa bờ thành quách

Bỏ cuộc tình neo bến sông xưa

 

Ngày tháng chết theo niềm khờ dại

Hồn loanh quanh lối mộng chương đài

Tà áo mộc lấm hoen gió tuyết

Rơi xuống đời niệm khúc phôi phai

 

Em thương tôi về qua thềm cũ

Ngắm màu loang huyết dụ hoa hồng

Mềm rũ những cánh buồn theo gió

Khói hương tàn trên bến nhà không.

*****

Lạc chiều

Nhánh rạ trong mưa héo hững hờ

Phơi tàn khúc chiếc những mành trơ

Mùi đất hoang vu nồng thoang thoảng

Chiều tịch hồng hoang dạ thẫn thờ

 

Gió theo mấy hướng gió về đâu

Người đứng trầm ngâm nhặt nỗi sầu

Trời buông lơ đãng màu biên biếc

Cho kẻ lạc đường nhớ phố sâu

 

Đời rộng mênh mang, đường cuối nẻo

Lữ khách xa quê nghe hắt hiu

Vọng tiếng đàn xưa chờ góc cũ

Tự hỏi lòng ai có nhớ nhiều?…

*****

Tản mạn chiều năm cũ!

Cành bạch ngọc nở hoa trong gió

Họa bóng chiều loang mảnh khói sương

Người đi qua phố lòng bỏ ngõ

Xuân đã về qua giữa phố phường

 

Chiếc áo hong khô đời lạnh lẽo

Những khoảng buồn dâng lên hắt hiu

Quang gánh ngày trưa tàn năm cuối

Thương một phận người trong nắng xiêu.

 

Chiều rơi chút lạnh mùa năm cũ

Trên khoảng sân gầy tay ấp ủ

Gió mơ ngày đến ngóng tìm trăng

Lặng lẽ chờ mong người lữ thứ

Có đặng xuân về qua bến giăng

 

Em nâng chén ngọc chiều cuối năm

Ngoài cửa mây trôi dài vạn dặm

Xuân chầm chậm bước như muốn hỏi

Em có nhớ người qua phố thăm!

V.Đ.P.T