Mải tìm giấc hoang liêu – Thơ Nguyễn Thanh Phong

1605

Tác giả Nguyễn Thanh Phong 

 

 Rong rêu 

Đời ngược xuôi mấy ngã

Phong ba biết ai tìm?

Theo miệt mài gót lạ

Lại gặp dấu chân quen?

 

Nhớ điều chi thắc thỏm

Quên nỗi gì băn khoăn?

Bóng ngày qua khắc khoải

Bóng đời thêm héo hon!

 

Dáng hạc mờ nẻo xa

Thoáng qua chiều năm cũ

Suối tóc huyền thướt tha

Lưu năm tháng mịt mù…

 

Mỗi hạ về cháy bỏng

Lòng khao khát dâng đầy!

Nay, nhãn mùa đang đến

Mà lòng đã heo may!

 

Nỡ quên ngày rất thật

Mải tìm giấc hoang liêu

Xế đời nghe tiếc nuối

Đã thấy mình rong rêu!

 

Phố núi 

Phố núi ngày tôi trở lại

Chập chùng bao nỗi vấn vương

Khắc khoải một miền kí ức

Thời gian như lớp bụi đường.

 

Thung sâu chiều lên sương khói

Nghe lòng dâng nỗi khát khao

Đợi nhau màu trăng có nhạt?

Suối xưa lòng có cồn cào?

 

Con dốc một thời gối mộng

Rộn ràng theo nhịp tim vui

Đón đưa năm dài tháng rộng

Thời gian có luống ngậm ngùi?

 

Phố núi ngày tôi trở lại

Chiều nghiêng nỗi nhớ lăn dài

Nhấp nhô theo triền nhạc ngựa

Rơi vào lòng sao khôn phai!

 

Phố núi ngày tôi trở lại

Dã quỳ lỗi hẹn người sau

Tìm nhau đường xưa hun hút

Phố ơi, còn có khi nào…?

 

Mưa

Mái xưa
Mưa dột tứ bề
Ướt nhòe kí ức
Lạnh tê tái lòng!

Chị em
Dắt díu, bế bồng
Môi thâm, da tái
Mắt ngong ngóng chờ!

Bếp nghèo
Khói tỏa lơ thơ
Mắm kho*, rau luộc
Thơm ngơ ngẩn chiều …!

Giờ nhìn mưa
Nhớ hắt hiu …
Mái nhà xưa
Chứa bao điều
Thân thương!

Tìm nhau
Trong cõi vô thường
Mưa dầm cay mắt
Lòng vương giọt buồn!

N.T.P