Môi nhớ môi, lồng trong tiếng thở dài – Thơ Lê Thanh Hùng

593

Tranh minh họa – Tác giả: Hoàng Hà 

 

Lựa chọn

Em, chênh vênh giữa đôi bờ lựa chọn

Cứ mong manh, lặng lẽ cuốn trôi đời

Rồi tiếc nuối, thẩn thờ, đôi quai nón…

Để nửa đời qua, chống chếnh, chơi vơi

                       

Được một điều, mà nhiều điều phải mất

Hay mất một điều, để được nhiều điều

Cứ đắn đo với tháng ngày tất bật

Trong cõi mưu sinh, nắng sớm, mưa chiều

                          

Ánh mắt em nhìn, đâu là hạnh phúc?

Nét hồn nhiên, sao thấp thoáng u buồn?

Dẫu đã biết, là… đáo giang tùy khúc

Họp bạn, đêm về, lóng lánh lệ tuôn

                      

Thả câu thơ buồn, chảy vào mái ngực

Thương người năm cũ, buông xuôi về đâu?

Trên bến vắng, chiều rụng rơi ký ức

Miên man trôi, bao cay đắng tình đầu

                       

Năm tháng tròn đời, tuổi xuân căng mọng

Bao nhiêu năm, trong góc khuất, tình nồng

Nguyên trái tim hồng, dưới làn áo mỏng

Khát khao chiều, đằm thắm, mênh mông…

V/2015

 

 

Phố mới

Con sáo sang sông, không bay mà đậu

Nuối tiếc gì vạt rau đắng xác xơ?

Tiếng con chào mào, thiết tha chỉ dấu

Giọt, giọt rơi, kín cả những giấc mơ

                   

Làng lên phố, bao người đi, kẻ ở

Cái mới tràn về, phố vắng xôn xao

Dòng sông nhỏ, hai bên đều lỡ

Bãi cát xưa, còn lại giấc chiêm bao…

                    

Góc phố nhỏ, vẫn ngọt ngào hương bưởi

Bến đò xưa, giờ đã có cây cầu

Cánh hoa tím, miệt mài trôi phía dưới

Sao lâu rồi, không có đám đưa dâu…

                     

Bay đi con sáo, khát đời cao rộng

Sóng vỗ bến sông, tự thuở hồng hoang

Mưa tháng chín, trải ngập thềm, bong bóng

Đã thương nhau, tiếc cả những lối mòn

                       

Sao im ắng, trong thẩn thờ ngạo nghễ

Lặng lẽ bên thềm, đồng vọng ban mai

Mắt nhớ mắt, nhẹ khép hờ như để…

Môi nhớ môi, lồng trong tiếng thở dài

                        

Bay đi sáo, để làng lên phố mới

Rạo rực làm sao, hối hả nhịp đời

Như sóng trên sông, chưa hề phải đợi

Cứ đổ bờ, theo con nước đầy vơi …

V/2015

 

 

Gặp lại em trên bến Cà Ty

Này, chút kiêu sa còn sót lại

Mông lung chiều – sợi nắng đòng đưa

Còn đâu đó? Một thời con gái

Một vụng tình cháy bỏng – ngày xưa

                        

Đời lận đận, tình duyên trắc trở

Nắng, gió trên sông, lộng bóng chiều

Cứ nuối tiếc, mỗi lần gặp gỡ

Sóng bạc đầu, chấp chới lời yêu…

                       

Còn đâu em? Mắt biếc, môi hồng

Gói gian nan trong làn tóc rối

Xuôi dòng đời, xuồng chợ, bến sông

Đám lục bình, hợp, tan, trôi nổi…

                   

Sóng cửa sông, lao xao vây bủa

Câu thơ buồn như nhịp chèo đưa

Nắng tháng chín dập duềnh cỏ úa

Gió xuân thì réo mộng – chiều mưa

                     

Em mong manh – tròn căng áo mỏng

Đợi chờ nhau, như độ đôi mươi

Gánh nhọc nhằn, ngược triền cát nóng

Mà hồn nhiên, trong vắt tiếng cười

                                                

Dang tay đấm, be thuyền năm cũ

Vỡ vụn ngày xưa, đến bây giờ

Thời gian trắng, mang mang quyến rũ

… Tiếng chèo đưa, một thuở yêu người…

X/2014

L.T.H

Bắc Bình, Bình Thuận