Ngỡ như lòng bội ước – Nguyễn Thanh Phong

538

Tác giả Nguyễn Thanh Phong

 

 Trăng xưa

 Trung Thu đời mẹ quê nghèo

Thắp đuốc đu đủ vui theo trăng rằm

Khuya về, trăng đứng trước sân

Tần ngần tiếc rẻ… sao dừng cuộc chơi!

 

Trải qua năm tháng đầy vơi

Tuổi thơ mẹ, khuất chân trời xa xăm…

Đêm nay cũng lại đêm rằm

Đưa con trẩy hội, mẹ tầm trăng xưa!

(Trung Thu 2016)

 

Rừng xưa

Bất chợt đêm nay trăng vỡ oà kí ức

Nghe rừng xưa thổn thức dưới trăng ngàn

Nhớ thời trai trẻ

Ba lô oằn vai, miệng cười hớn hở

Đêm băng rừng bàn chân còn bỡ ngỡ

Nhưng trong lòng cháy bỏng bến bờ xa

 

Nhớ…

Tiếng hát ngân nga

Mỗi chiều bên bờ suối

Gùi nước về buôn

Tóc xoã trời chiều!

Nhớ…

Đêm trăng dặt dìu

Nhịp chày đôi giòn giã

Trẻ em đọc bài rộn rã ngày mùa…

Buôn làng mừng Giàng Lúa

Bên ché rượu cần sơn nữ múa hồn nhiên!

Cuộc sống bình yên như nhịp thở của rừng

Ta hút cạn mình trổ những mùa vui!

 

Xuôi… về miền xuôi!

Cánh rừng xưa khép lại

Những lối mòn khuất lấp

Dấu thời gian…

Cuộc sống rộn ràng

Mọi người tìm nhau chỗ tựa

Ta loay hoay tìm góc khuất đời mình!

 

Hơn nửa cuộc đời mải kiếm tìm nhau

Mới thấy thiếu vầng trăng thuở trước

Ngỡ như lòng bội ước

Nên hoang mang như lá vội lìa cành

Để tháng ngày ngơ ngẩn

Nhớ rừng xanh!!!

(Tháng 9/ 1995)

 

 Về lại bến xưa 

Ta về lại bến sông xưa

Tìm con đò cũ chở mưa năm nào

Hạ về sen nở đầy ao

Lòng nghe thương nhớ dạt dào bước chân.

 

Đưa tay vuốt lá ngập ngừng

Hồn quê yên ả xem chừng giấc say

Bến xưa giờ cũng hao gầy

Đò xưa đã vắng, bóng ngày đã qua.

 

Dòng sông còn nặng phù sa

Mà bờ bãi cũ khác xa thuở nào?

Dòng đời tựa giấc chiêm bao

Người đi biền biệt biết bao giờ về…

 

Giật mình cứ ngỡ cơn mê

Tuổi thơ trốn ở ven đê năm nào

Bỗng dưng, trời đổ mưa rào

Đứng bên sông nhớ cồn cào đò xưa!

(25/2/2016)

N.T.P (Bình Thuận)