Nguyễn Hồng níu vào chữ để ghìm đau

630

22.9.2017-11:30

>> Giọt nước mắt khô lăn tròn ký ức

>> Cỏ nát rồi cỏ lại sinh sôi

>> Con kiến bị giết

>> Sen – truyện ngắn

>> Thơ Nguyễn Hồng: thành thực, tự do, táo bạo

 

LẠC

 

Tôi trốn tôi

Với người bạn đường theo tôi là bóng

Bóng bảo tôi là bóng của bóng

Tôi bảo bóng là bóng của tôi

Thôi kệ, biết đâu bóng đúng, tôi sai.

 

Tôi đi tìm tôi trong một mớ hỗn độn chữ

Những con chữ xô tôi sấp ngửa

Muốn ngã để biết mình yếu mềm mà không ngã được

Lại níu vào chữ để ghìm đau.

 

Tôi đi tìm

Câu thơ viết được nửa dòng thì con khóc

Chẳng cần nâng lên đặt xuống

Chẳng cần ấn nút save như quán tính

Tôi dỗ dành tôi bằng nụ cười con

Những con chữ ngạo nghễ cười tôi trên bàn phím

Tôi lại làm con trỏ

Mải miết nuôi những niềm đau.

 

Những niềm đau do tôi sinh ra và nuôi dưỡng mang hình hài anh

Ánh mắt biết làm tôi cười cả khi đang khóc

Chỉ là anh thôi người đàn ông có hai màu tóc

Môi chưa kịp chạm môi đã bỏng tôi

Hóa ra, tôi tự làm đau mình.

 

Trên lý trình tôi quay quắt kiếm tìm

Chẳng thấy anh, chỉ thấy mây trời

Chiếc bóng và tôi ôm nhau cười mà tưởng như đang khóc

Trái tim tôi đi lạc

Bóng ơi, níu tôi về.

 

 

LỜI ANH DỖ EM

 

Tĩn ơi đừng làm nũng mẹ

Ngoài kia trống hội giục rồi

Sư tử rủ Lân đứng đợi

Chờ em nữa là đủ thôi.

 

Tĩn ơi em còn bé tẹo

Nên anh sẽ kể em nghe

Trung thu ông Trăng to lắm

To hơn chiếc bánh đa vừng.

 

Anh hơn em tròn 6 tuổi

Chừng ấy Trung thu một mình

Tết này có em vui lắm

Quà anh chia em phần hơn.

 

Để dành cho em nhiều thứ

Cứ nín đi rồi anh thương

Ông Trăng đang cười em đấy

Gió hát trêu em hay hờn.

 

Đèn lồng bố kết xong rồi

Nhường em cái này đẹp nhé

Nếu em vẫn còn khóc nhặng

Anh sẽ lấy trăng làm đèn.

 

Lấy mây làm sợi chỉ vàng

Đựng gió vào bao ngũ sắc

Trộm đũa mẹ làm đòn gánh

Chông chênh đầu nhẹ phần em.

 

Thôi nào nín đi bé cưng

Con trai không thèm khóc nhé

Cứ nhè anh không dỗ nữa

Ngoài hiên trống đã giục rồi.

Nhà thơ Nguyễn Hồng

 

 

LỜI TRÁI TIM MUỐN NÓI

 

Anh mặc cả tim mình mỗi lúc gặp em

Người con gái anh nói gì cũng gật

Chẳng phải em dễ ngoan đến thế

Mà vì anh cứ chi mô răng rứa thật kỳ.

 

Em nhu mì ờ hén, ờ hén anh thương

Tiếng em ngọt như nước dừa nơi em mong anh một lần

đến uống

Trai xứ Nghệ đa tình

Đã trót yêu người yêu cả chốn em qua.

 

Về quê anh nghe điệu ví giận thương

Em cũng lắc đầu nỏ mô em nỏ biết

Chưa kịp chia tay đã nhớ

Em cười nước mắt ướt vai anh.

 

Thôi thì định mệnh mong manh

Gặp nhau lần nào cũng mới

Chia tay lần nào tim cũng như muốn vỡ

Anh mặc cả cả ngàn lần tim vẫn khát gọi tên em.

 

NGUYỄN HỒNG

 

 

TIN THƠ:

 

>> Trần Lê Khánh cây cỏ gỡ giọt mưa bay

>> Vũ Duy Hoà nặng lòng một thuở ai hay

>> Nguyễn Thị Phương Nam giọt giọt thời gian trôi

>> Tô Minh Yến mưa bẻ khoá lòng đêm

>> Trần Xuân An suối sông theo những lối vòng

>> Kiều Huệ lòng buồn tím cả chiều thu

>> Nguyễn Như Bá dõi theo quên gió hắt sương sa

>> Lê Thanh Hồng thương ai thẳm sâu miền chân sóng

>> Trần Hùng dâng trổ cúc quỳ vàng

>> Thanh Tùng từ vệt trời thơ thời giá lạnh

>> Nguyễn Thị Hạnh Loan đâu biết hoa tự thiêu mình mê mải

>> Lê Hương có vạn nỗi buồn sẽ đi dọc đời nhau

>> Châu Đăng Khoa gió vi vu tiếng lục huyền cầm

>> Lê Thuý Bắc gửi vào lời ru

 

 

>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…