Nguyễn Thanh Huyền – Đợi khô mùa nắng

487

Nhà thơ Nguyễn Thanh Huyền

 

Giấc mơ tháng sáu

 

Giấc mơ còn thức không?

Mà lời hẹn đến trăm năm

Sóng đời mãi biếc xanh?

Mà đôi lời trần thế đã chín hồng

 

Đêm vỗ vào đêm cái cựa mình cháy khét

Ngày áp vào ngày bỏng rát một cơn say

Em đợi anh, đợi khô mùa nắng

Bẻ cong bốn mùa cho kín niềm tin

 

Vầng trăng khuyết chưa tròn lại khuyết

Vầng ngực trần chưa khuyết mãi tròn

Đá sẽ mòn, núi sẽ lở như ngàn đời vẫn thế

Đêm trắng vò võ

 

…còn lại gì lâm sàng một giấc mơ

…mưa bạc tóc giữa tháng sáu vã nồng.

 

Rã Đông

 

Đông xưa hong mùa nay ấm

Những tin yêu mười tám gieo cánh đồng em thời trăng nằm nghiêng, cau độ mẩy, đẫy nhánh xuân

Mẹ bảo con gái trong nhà như “bom nổ chậm”

Chẳng biết khi nào hết chuyện ngóng trông

Nó lấy chồng thiên hạ “sướng như tiên” hay dưới chân tua tủa gai chông

Nhỡ đắng, mặn một đời ngồng?!

Ai tính lãi, lỗ chuyện lấy chồng.

…mẹ thở dài như con sông quê mình mùa hạ cháy

…như tiếng gió hanh mộc đêm trường va trời đất gọi trăng, trời tháng năm

…đưa lên miệng bát cơm cà pháo muối dối chua ngái mùi đất đồng chiêm tháng sáu cắn ngập chân

…câu hát “em đi lấy chồng về nơi xứ xa” réo rắt… mẹ rưng rưng.

Mẹ ơi, mùa đông đậu trên những cánh Hoạ Mi

Hoạ Mi không khóc, Hoạ Mi dịu dàng mà rắn giỏi dễ thương

Như con gái mẹ lấy chồng đất khách quê người… đò cách trở, tàu xe khó bắt nhưng luôn hiền hậu, ganh đua độ chín, đủ cả nhún nhường

tin thánh hiền “đức nhân thắng số”

Để trên những phố phường cũ, mới in chân con, mẹ đã âu yếm ngày nhỏ

Luôn vững vàng tin yêu, xin mẹ mỉm cười

Cho những mùa đông sau con không lạnh…

… Chiều nay, gió thương rủ mây dệt váy Sông Hồng màu “tân lang tân nương” dập dìu thắm vào hồn

Mùa đông không rét, mùa đông tự rã đông

Anh và em rã đông nhau bằng đôi mắt thắp lửa

Bằng lời mộc đường phèn qua bao mùa mưa nắng bồi bãi

Giông gió mồi thử thêm duyềnh hương bay

Để phố xốn xang nhụy vàng cánh mỏng khao khát của những bông Họa Mi cười nắng.

Phố nghìn năm hùng oai thiêng liêng.

Phố trẻ đỏm dáng cô gái tuổi trăng

…tóc cài ngực gió.

…đông về, đông cười lạnh ngõ

…ta rã đông hay rã cả tâm hồn.

 

Ngược dòng

Nếu có quyền biên tập lại cuộc đời khi trơn trượt, sấp ngửa, đắng đót đã quá nửa đời người
Con hái mặt trời dán khít mặt trăng, để trời đất chỉ là bình minh trẻ
Và san nửa tuổi con nối ghép tuổi thọ mẹ
…để bên con hai mặt trời luôn toả sáng trường tồn.
Nhưng điều đó không thể
… ngày đêm, âm dương luôn vế đối
… cafe đắng bỏ thêm thật nhiều đường vẫn cafe đắng
Và bờ sông kia là một do lòng sông đắp bồi, nhưng người đời vẫn tách biệt gọi hai bờ sông
Tóc con đã hai màu nắng
…đến khi nào mới chuyển màu đen.

Dòng đời hối hả: vàng mười, đồng thau lẫn lộn, lòng người đục trong
Con mắc cạn những mùa trăng ngủ quên không thắp đèn những ngày rằm, mùng một
Mắt con mờ, loá do tắm nhiều trong mưa, người đời bảo dở hơi nhưng họ chỉ thấy giọt mưa mà không thấy nước mắt cuốn dòng trôi.

Ai đếm sao trời, ai đo biển khơi
Màu diệp lục trái đất cân sao đặng
…khó đấy, vẩy tay vẫn rông dài
Còn chữ hiếu, chữ tình chẳng cân nào đong đo đếm được
Con nợ mãi bầu trời cảm ơn và ngàn lời chưa tỏ… yêu mẹ.
… Tình mẹ nước mắt chảy xuôi.

…chiều nay, lá xanh cõng ánh chiều tà
Con ngồi vá víu, tập bơi ngược dòng. 

Nguyễn Thanh Huyền