04.3.2018-11:30
Thơ tặng chồng
Đêm đêm
Em áp mặt vào ngực anh
Vòm ngực là một vòm trời
Tỏa hơi ấm nồng nàn căn nhà nhỏ của hai ta
Vòm trời bình yên
Đón em mỗi ngày trở về
Được thản nhiên nhìn bão dông lui sau cánh cửa
Được vui sướng ngắm các con tựa vào anh
Những cây xanh tựa vào triền núi
Lớn từng ngày.
Vòm trời dài rộng
Cho những giọt nước mắt đàn bà của em thỏa sức rơi
Và những nụ cười chưa từng có trên môi
Nở viên mãn cả trong giấc ngủ.
Mỗi sớm mai trước gương
Em nhìn thật lâu vào vết lõm trên trán mình
Vết của chiếc cằm anh đã tì vào đó cả đêm
Và tủm tỉm nhận ra một chân dung của hạnh phúc.
Về căn phòng của tôi
Mười mét vuông
hang ổ cuối cùng của tôi
một máy tính một giá sách một giường một tủ một ti vi
một tờ lịch mỗi năm thay một lần
Một tôi
mỗi sớm mở mắt lại phân thân.
Nửa tiếp tục rúc đầu vào đệm chăn thơm tho
bật máy tính lang thang trong cõi chữ
dung dăng bầy ký tự bé xíu và thân thiện nhảy múa và hát nghêu ngao.
Nửa rong ruổi những con đường sặc sụa khói bụi
mê mải lặn ngụp cõi người
sấp ngửa những tính toan
lần hồi buồn vui mỗi ngày như hành khất lần tiền trong nón rách.
Nơi tôi cất nỗi xấu hổ của kẻ bất tài
sau mỗi ngày khoác túi ra đi
bánh xe tôi cán lên vết xe thồ của những người bán hàng rong
mà không làm được điều gì có ích như họ
không làm nổi kẻ bán chữ rong.
Nơi tôi ghìm cơn giận và khao khát trả thù
sau những trận đòn ác
ngộ ra điều “ở hiền gặp lành” chỉ là mơ ước
vẫn phải học cách lặng câm của cá chuối đắm đuối mà đau
Nơi anh để lại cái nhìn cuối cùng rồi hoá khói hương bay xa
đêm đêm cái nhìn ấy quay về
ru tôi những cơn mất ngủ
nghe mưa sầm sập mái tôn thấy đời sao mà dài
ngày nao trả nợ cho anh
Nơi tim tôi phập phồng theo từng tiếng thở nhỏ nhoi trong đêm
tiếng ríu ran sớm mai tiếng lanh canh bữa tối
lắng nghe những bàn chân bé con hăm hở đến trường
thấy mình tự dưng mỉm cười được.
Sáng nay
gõ vài dòng rồi bước ra đường
bình thản một vòng quay mới
bỏ lại xác những con thiêu thân dưới bóng đèn đêm qua
lan man nghĩ về một ngày trú ngụ dưới bóng trời xa.
>> Thư viện Nguyễn Thuý Quỳnh
Về những con cá chết ở sông Nhuệ
Không biết
khi trồi trụt trong dòng sông quánh đặc
vật vã hớp liên hồi trên mặt nước
nhìn những chùm trứng bầm đen
báo hiệu sự tuyệt diệt của bao giống nòi đã vẫy vùng dưới kia từ khi loài người chưa có mặt
quẫy đạp vô hồi để lọc lấy từng phân tử ô xy sót lại
trước khi chìm vào cơn ngạt thở vĩnh viễn…
những con cá sông Nhuệ nghĩ gì?
Những lời đầu môi giờ trôi về đâu
chỉ còn lại vạn giấc chết vô tội nổi trắng mặt sông
chỉ còn lại dòng sông bị giết từ lâu mỗi ngày lại chết thêm lần nữa
chỉ còn lại vạn sinh linh nhỏ nhoi không là cá thẫn thờ mép sông
hớp những ngụm không khí mùi cá chết
muốn quẫy như cá mà không được.
Những dòng xe đen nườm nượp chảy về đâu
bỏ lại một dòng sông đen
lầm lụi chở những hồn cá về miền giải oan
và một dòng sông khác
chảy âm thầm trên những gương mặt
sạm đen.
Về một con mèo bị xe cán
Có phải cơn mưa đêm
hay xe rửa đường sớm nay
đã xóa sạch hình hài của nó?
Xóa sạch cái hình hài bé nhỏ nát bấy chiều qua
đủ để nhận ra nó vừa là một con mèo
chắc mới vài tháng tuổi.
Giữa bầy nhầy máu
sót lại một vạt lông trắng mịn
làm tôi toát lạnh cả ngày
có lẽ nó xinh lắm
Nó bé bỏng và thanh khiết thế
ra ngã năm làm gì
để chết tức tưởi dưới một bánh xe vô tình
chết thêm hàng vạn lần dưới những vòng xe vô cảm
và bây giờ
biến mất trên đời như chưa từng xuất hiện.
Thế giới loài người
mỗi ngày dưới những bánh xe
lại biến mất hàng nghìn sinh mạng
như không.
Nên trong con số thống kê của lực lượng chức năng hôm nay
không có nó.
Nhưng tôi tin thế giới loài mèo
Đang lặng câm khóc.
NGUYỄN THUÝ QUỲNH
TIN THƠ:
>> Nguyễn Trọng Hoàn như là đi biển
>> Nguyễn Đăng Khương đỉnh hy vọng
>> Doãn Minh Trịnh chạm vào cõi lòng mê mải
>> Đặng Tường Vy xuân lồng trong xuân
>> Phạm Công Trứ tình quê đượm với chén trà
>> Phạm Sỹ Sáu & Pháo dậy phố xuân
>> Thành Chung thế chữ nằm ngang
>> Bùi Sim Sim bỗng dưng có một ngày rất trẻ
>> Ngô Kim Đỉnh lại về với sông
>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…