Nguyễn Thuý Quỳnh từ hộp thư của người lính biển

669

18.3.2018-09:10

Từ hộp thư của người lính biển

    Kính tặng cán bộ chiến sĩ hải quân Lữ đoàn 170

 

Chia tay

những người lính biển trao tôi mảnh giấy

vẻn vẹn dòng ngắn ngủi:

“Hộp thư 6KE – 292″

 

Địa chỉ nhà binh gợi nhớ một thời

nửa dân tộc khoác ba lô ra trận

nửa ở lại mấy mươi năm trắng tóc

những hộp thư đưa thoi dệt khát vọng bình yên

 

Tưởng đã chìm trong vô vàn nhớ quên

ở thời sóng điện thoại nhiều hơn sóng biển

vậy mà giữa lòng tay tôi

dòng chữ nhỏ nhoi

bỗng dào lên bao nhiêu là thương mến

 

Soi vào địa chỉ các anh

gặp trùng trùng xanh

dịu dàng sóng hát

quân cảng chiều rộn rã sức trai

những con tàu gối đầu lên ngực vịnh

nắng tinh khôi

những cánh trắng tinh khôi.

 

Gặp bước chân rầm rập sang ngày

mùa huấn luyện tàu khác gì chảo lửa?

Nếu mồ hôi không tan vào nắng gió

làm mặn thêm biển khơi

chắc đầy ắp khoang tàu!

Bát cơm chuyền tay ca nước ngọt chia nhau

khoang tàu chật nên vui buồn nén lại

hầm tàu nóng mà khát khao cháy mãi

hải đội là nhà thương nhớ chẳng của riêng.

 

Soi vào hộp thư

thấy ngày không bình yên

khi thời cuộc như bàn cờ thế

những tham vọng mưu mô nhân danh tình nghĩa

chiếc lưỡi tham muốn nuốt chửng cả chân trời

Là lính không thể nào khác được

mỗi con sóng cũng là Tổ quốc

mỗi đảo đá từng in dấu chân người đi trước

có các anh gìn giữ đêm ngày.

>> Thư viện Nguyễn Thuý Quỳnh

 

 

Là lính nghĩa là con của đất

giữa biển khơi lòng vẫn đất liền

soi vào hộp thư tôi gặp những nụ cười

mát lành châu thổ

gặp cả ánh mắt người chỉ huy năm nào

góp máu tim mình cho sóng về đất mẹ

đồng đội giữ linh hồn anh ở lại

mỗi chuyến ra khơi có tiếng anh dõng dạc điểm binh.

hoa sóng đêm đêm vẫn hát tên người đã hóa muôn trùng

Và tôi hiểu vì sao

biển lại thiêng liêng đến từng giọt nước.

 

Đêm nay giữa phố phường

nghe sóng dội từ muôn dòng chảy đời thường

tôi nghĩ về những người mang con số hộp thư

và những con tàu chưa bao giờ ngủ

Nếu một ngày sự yên bình của xứ sở này có thể không còn

thì họ những người mang hộp thư cùng những con tàu

lại hành quân ra trận

như năm xưa “ra đi ra đi bảo tồn sông núi”

đem bình yên về cho mặt trời lên.

 

Hộp thư nhỏ nhoi như trái tim

đập kiêu hãnh nơi đầu ngọn sóng

những trái tim cho tôi tin cuộc đời còn khát vọng

như tin biển trời mãi là trong sáng

muôn đời trên đất nước tôi.

 

NGUYỄN THUÝ QUỲNH

 

 

TIN THƠ: 

 

>> Kim Hương trong mơ bối rối

>> Hoàng Xuân Tuyền run run giọt nắng trong mưa

>> Đỗ Nam Cao gửi quần đảo Trường Sa

>> Đi giữa Trường Sa gió cuồn cuộn xoáy Gạc Ma

>> Đặng Thị Thanh Hương sứ mệnh thơ

>> Lê Đạt dõi bóng chim tìm một bóng tim

>> Bùi Tuyết Nhung gửi người tri âm

>> Huệ Thi bỉ cực thong dong ngược dòng

  

 

>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…