Nỗi đau em ngập cánh đồng – Thơ Lương Sơn

429
Nhà thơ Lương Sơn 
Mong
Đôi khi mong trẻ lại
Một ngày trở lại cánh rừng xưa
Thăm bạn bè đã ngã…
Mái lá rừng xanh xương máu đổ
Cõi lòng tôi quặn thắt nỗi đau.
 
Mảnh đạn
Anh đi – em vẫn chờ, vẫn đợi…
Hẹn ngày trở lại – những mùa trăng
Anh về – mảnh đạn còn trong ngực
Để nỗi đau em ngập cánh đồng.
 

Chuyện kể của dòng sông

Gặp lại dòng sông… nhớ bến xưa
Những chiều êm ả… đẹp như thơ
Những đêm lưu luyến… mùa trăng tỏ
Trang lứa bên nhau – buổi hẹn hò.
Ai có hay đâu mùa trăng tỏ
Bỗng có một đêm, quầng lửa ám màu trăng
Và có những ngày con sóng đỏ
Tím bầm sông đẫm máu tang thương.
 
Rồi bến sông từng là nơi hò hẹn
Ngỏ lời yêu của những lứa đôi
Nay trở thành nơi tiễn người lính chiến
Kẻ ở, người đi – cách biệt phương trời.
 
Nhiều lần tôi trở lại bến xưa
Vẫn còn mãi một thời đạn lửa
Những người con trai đi về phía phương trời súng nổ
Họ đều nói với những cô thôn nữ
Dù xa nhau.Em hãy gắng đợi anh về!
Thế rồi…
Thế rồi năm tháng cách xa
Đến ngày quê hương sạch bóng quân thù
Nhiều chàng trai không trở về…!
 
Chiến tranh bạo tàn
Đau thương… mất mát
Năm tháng đợi chờ
Tình yêu lắm gian nan.
 
Nhiều lần tôi về với dòng sông
Gặp cô gái tuổi hai mươi năm ấy
Bốn năm qua rồi… vẫn là cô gái không con.
Có những người em – thuở ấy còn son
Vẫn chưa lấy chồng, mà ai cũng mong có một đứa con.
Lại có cô con gái út của ông lão thuyền chài, đợi hoài mà không thấy người yêu
Cô vẫn nguyện làm con dâu phụng dưỡng mẹ chàng trai.
Có nhiều cô vào chùa xuống tóc đi tu
Họ xin với sư ông trụ trì
nuôi dưỡng những đứa trẻ mồ côi.
Chiều nay, tôi trở lại bến xưa
Nghe thuyền trên sông ai đó hát đò đưa
trong ráng chiều như ru
Người ơi! Người có cùng ta về với dòng sông
Để nghe sông kể về một dòng sông ôm bến không chồng.
 
Ơi Người ơi Thuyền ơi Thuyền đang đưa tiếng hát về đâu!
Cho tôi nhớ về một dòng sông giới tuyến…
“Thuyền ơi! Thuyền ơi có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền
Nhắn ai luôn giữ câu nguyền
Trong cơn bão tố vẫn bền lòng son”*
 
Ơi con sông quê!
Nỗi niềm của lòng tôi chảy trôi trong nỗi niềm của dòng sông
Xin cho câu thơ tôi trải tấm lòng
Xin đừng gọi bến sông quê là bến không chồng
Cho tôi mở lòng trân trọng những người đàn bà phẩm tiết, khiêm cung
Xin thay vì tên Bến không chồng là Bến thủy chung
L.S
12-12-2020
* Lời bài hát Câu hò bên bến Hiền Lương