Phan Cát Cẩn khí lạnh dâng đầy cô đơn

602

06.3.2018-23:00

ĐÊM CHÙA HƯƠNG

             Tặng Ng A

 

Em điền vào đêm

ánh sáng thiên thần của mắt.

 

Tơ đêm thơm mềm

nhịp thở khẽ đậu vào hoa trắng?

 

Đêm chùa Hương

mái chèo khỏa nước

ì oạp bờ đất hoang.

 

Bóng đền đài

nhập nhòa suối Yến

xôn xao bóng tối

rưng rưng quầng mắt Phật!

 

 

ĐỘNG THIÊNG

 

Kẽ đá

từng giọt nước thiêng

hấng tay xoa mặt

rơi nghiêng cuộc đời.

 

Nhũ đá từng giọt nước rơi

hương đêm Hương Tích cho vơi lòng sầu.

 

Ngẩng lên mái động rất cao

mõ khua nhịp nhịp, lặn vào thinh không ….

>> Thư viện Phan Cát Cẩn

 

 

ĐÊM ĐÔNG

 

Vòm đêm

những dải lân tinh

khí lạnh dâng đầy cô đơn

ánh mắt em ta nhặt

nửa phần trái đất.

Hơi thở gấp

đôi môi nói lời có cánh

sóng tim dồn thủy triều về bến bờ xa.

 

Đêm dần cạn

giã từ bóng tối.

Tiếng còi xe xé khăn sương

núi rừng dậy, thức.

Miền sơn cước

dày đặc sương muối

có mặn giấc mơ?

Ánh sáng chan hòa hành tinh

xao xuyến bình minh hoang dại.

 

Em ngã vào lòng ta hóa đá!

 

 

GIỌT XANH

 

Những giọt xuân ấm nồng

đang thúc nhựa

lộc non, búp nõn nẩy mầm

cây bàng trút chiếc lá cuối cùng.

 

Một năm lũ lụt

một năm những phát minh kỳ quặc

cầm tù những con sâu bớt về cắn lá …

 

Đất nước thắm tươi!

 

PHAN CÁT CẨN

 

 

TIN THƠ: 

 

>> Lê Thuý Bắc khát cháy bờ môi

>> Đặng Huy Giang chỉ có người là chẳng giống người hơn

>> Nguyễn Thúy Quỳnh bình thản một vòng quay mới

>> Nguyễn Trọng Hoàn như là đi biển

>> Nguyễn Đăng Khương đỉnh hy vọng

>> Doãn Minh Trịnh chạm vào cõi lòng mê mải

>> Đặng Tường Vy xuân lồng trong xuân

>> Phạm Công Trứ tình quê đượm với chén trà

>> Phạm Sỹ Sáu & Pháo dậy phố xuân

 

 

>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…