Phan Thanh Bình khó viết nổi câu thơ ứng dụng

627

24.12.2017-16:20

KHÔNG ĐỀ

 

Bầu trời vuông vắn qua ô cửa.

 

Em như nàng sương phụ

bên sông ngày ngân nga

 

tiếng ồn khi chợ vỡ

tiếng ồn trong trái tim

của người ba mươi tuổi

 

hoa nở dồn trên sóng

sóng đập vào thời gian.

tự cái vuông ô cửa

chợt thấy mình mong manh.

 

 

NẾU TÌM EM SẼ NHẬN RA ANH

 

Có dịp mời em về Phan Thiết

đứng bóng Cà Ty cuối sông Mường

Tháp Nước bình yên đêm cổ tích

qua cầu Quan lại nhớ cầu Quan

 

đây những con đường không chịu nắng

nấp dưới mái nhà, dưới bóng cây

tường cũ chưa lâu màu kỷ niệm

anh mới đi về, anh lại đi

 

những ngày tháng đó không ai biết

anh đã từng yêu ở nơi này

ước nắm bàn tay cô bạn học

bây giờ cô ấy đã hai con

 

những ngày tháng đó nhiều lý lẽ

băn khoăn nhìn bóng núi Tà Zôn

đâu là biên giới trong suy nghĩ

biết hỏi mà không thể trả lời

 

những ngày tháng đó em chưa có

nên chỉ riêng anh với cuộc đời

một góc tâm hồn anh tuổi trẻ

nếu tìm, em sẽ nhận ra thôi.

 

 

SẮC HOÀNG LAN

 

Vương triều mất đi

sắc hoàng lan còn lại

sắc hoàng lan không phai

 

cái đẹp không cần nhân danh ai

cái đẹp không cần nhân chứng

cái đẹp không biết nặc danh

 

trong cuộc vui xả thải lên đồng

bữa tiệc đã vào hồi khúc khuỷu 

bữa tiệc không còn ai giải ngân

 

chẳng đình chỉ được cơn mưa

chẳng phán quyết tự mình

sắc hoàng lan lặng lẽ phơi bay.

 

Anh đi trên dấu rêu

dưới bóng già cổ tự

vẫn thấy em mỗi ngày

 

khó viết nổi câu thơ ứng dụng.

 

 

ĐÀ LẠT

 

Quả thông già rụng xuống bức tranh anh đang vẽ.

 

Biệt thự ẩn trong rừng

thành phố ẩn trong sương

 

con suối gãy mình thành thác đổ

ký ức đọng nước hồ phẳng lặng

tình yêu là thung lũng ở trên đồi

 

em ẩn đâu mà anh tìm không thấy

hình như em đang đọc thơ anh

bằng bàn tay của gió

bẻ từng quả thông già.

>> Thư viện Phan Thanh Bình

 

 

TIẾNG CHIM THÊU

 

Những cành cây mùa Đông trơ khấc

để làm gì?

để nghe rõ tiếng chim thêu.

 

Anh bắt đầu hoài nghi từ dạo ấy

lờ mờ nhận ra giữa ánh sáng và bóng tối

là bản cập nhật chưa phải cuối cùng giữa có và không

 

những người đàn ông hàng ngày trong công sở

họ cũng giống như anh

đang thực hiện kế hoạch của người khác, ước mơ của người khác

 

những người đàn bà bịt khẩu trang đi trên phố

họ cũng giống như em. Rất vội

lo toan dường như là bất tận

 

hôm qua, mọi người nói về siêu phẩm vừa xuất hiện

anh cảnh giác như một thói quen

tìm một thang đo mới

 

khi dịch chuyển tự do rơi vào thăm thẳm

bất ngờ anh nghe được tiếng chim thêu

tiếng đầu núi gọi đàn

tiếng xa chừng ngái ngủ

làm sao biết người nào anh sẽ không gặp lại

 

những loài chim thêu ngôn ngữ của mình lên vách thời gian

bây giờ anh chạm biết

tiếng chim thêu lưỡi cuốc của cha lên cây gạo đầu làng

bắt gặp mỗi mùa sang

tiếng chim thêu giọt mồ hôi mẹ vãi từ thúng sang nia

bồ gạo trong nhà luôn đầy một nửa

tiếng chim thêu chiếc khăn mỏ quạ của bà lên nấc lửa đèn dầu

ánh trăng qua làng bị rào bởi những ngọn tre

và tiếng phà khói thuốc lào của ông bám theo cột

kèo trong căn nhà quá cũ

mái ngói chưa cần thay [dù vài viên đã vỡ].

 

Mảnh như làn sương sớm bay lên từ mặt đất

tiếng chim thêu những gì mà cành cây trơ khấc?

còn anh tươi tốt trở lại.

 

PHAN THANH BÌNH

 

 

TIN THƠ: 

 

>> Dung Thị Vân nỗi nhớ chẳng kịp đầy

>> Phạm Trung Tín một thời áo lính

>> Nguyễn Văn Thưởng bóng dáng sông quê

>> Trịnh Bửu Hoài chọn người để tin

>> Đỗ Thị Thanh Bình sau lưng xào xạc gió

>> Xuân Trà lòng say trong lòng

>> Tôn Nữ Thu Thuỷ trên con dốc lạ

>> Doãn Minh Trịnh chạy giữa khu vườn tràn ngập âm thanh

>> Xuân Trường nghe lòng mình lờ lợ biển trong sông

>> Lê Đạt độc thoại đoạn trường xanh

>> Sơn Ca làm tung cả gió đông

>> Đặng Thị Quế Phượng ngực rung lên tưởng vỡ

>> Nguyễn Hồng ru nốt một mùa yêu

 

 

>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…