Sắc xuân mới trên hồ Sông Luỹ – Lê Thanh Hùng

65

(Vanchuongphuongnam.vn) – Bóng núi đổ xuống hồ, sóng nhấp nhô/ Em gái K’ho, chếch váy dài nửa ngực/ Khoả nước lung lăng, long lanh ký ức/ Trống vắng triền đồi cháy bỏng mùa khô…

Ảnh minh họa

Sắc xuân mới trên hồ Sông Luỹ

 

Bóng núi đổ xuống hồ, sóng nhấp nhô

Em gái K’ho, chếch váy dài nửa ngực

Khoả nước lung lăng, long lanh ký ức

Trống vắng triền đồi cháy bỏng mùa khô…

 

Xuân bên hồ, xanh mướt một viền cây

Tiếng máy nổ, cách làm ăn bung mở

Nhìn rẫy cũ dưới hồ, lòng chạnh nhớ

Tuổi mười ba, mười bảy mộng xuân đầy

 

Anh lóng ngóng, đứng ngẩn ngơ nhìn

Cách nơi em tắm, nửa tầm chà gạt

Vẫn nghe thấy tiếng em cười trong mát

Khu căn cứ xưa Oan Talip trở mình

 

Mùa xuân này, đêm hội Nhô Lirbông (1)

Chắc vui lắm, vườn cây non nụ biếc

Yàng Đạ (2) thảnh thơi, vô công rỗi việc

Lắng nghe, nhìn con gái hát lah long (3)…

________

(1) Nhô Lirbông:“Tết” Mừng lúa mới

(2) Yàng Đạ: Thần nước

(3) lah long: Hát đối đáp, giao duyên hay bài ca tình cảm.

 

Người đàn bà ngồi day nắng chiều xuân

 

Lồng lộng trời xanh, nghiêng ngữa một góc nhìn

Người đàn bà trong chiều, ngồi cắn môi bật khóc

Bươn trải dọc ngang suốt một đời, giờ một mình cô độc

Bật ti vi lên cho có tiếng người, mà day dứt hóng tin

                              

Mùa xuân trôi êm, trong vườn bóng nắng vờn lay

Cánh hoa dại nở bừng, tiếng con chim gì thảng thốt

Sống lại một tuổi nào, mà tháng ngày thui chột

Với những nỗi niềm, quẩn rát đắng cay

                              

Những nếp gấp cuộc đời hằn sâu dấu vết dùng dằng

Của một ngày xưa với bao điều có thể

Đã lưỡng lự dặm bồi, đắn đo quanh co như thế

Để nắng nhạt phai chiều xuân chảy loăng quăng

                              

Sao lại bắt người giống như mình, để làm đúng ý của mình

Hãy thử là người khác, để hiểu vì sao họ đã làm như vậy

Luẩn quẩn chuyện muôn đời mây bay, nước chảy

Tất bật tháng ngày, những lao nhọc mưu sinh

                              

Lấp lững, bên vườn hoa trái vẫn xanh tươi

Người đàn bà cuốn chiều xuân tan trong gió

Cánh cổng khép hờ và thương yêu còn để ngỏ…

Nước mắt đã lau khô, trong suốt một phận người

 

Em qua bãi xép một mình

 

Gió lên, sóng giật

Đưa chiều bập bênh

Mưa giăng lất phất

Ướt tình em quên

         

Hoàng hôn mấy độ

Buông thả dặm tình

Dốc đời bão tố

Quay vòng lặng thinh

          

Em qua ngõ hẹp

Giọt buồn đắng môi

Triều dâng bãi xép

Ru tình buông trôi

         

Đắm chìm, váng vất

Tan trong ngậm ngùi

Quên đời tất bật

Nhớ gì khôn nguôi?

 

L.T.H