Thơ qua vòng sơ tuyển: Chùm thơ dự thi cuộc thi “Nhân nghĩa đất phương Nam” (đợt 14)

1054

Ảnh minh họa – Nguồn internet

 

LÊ CHÍ

Đồng bằng Cửu Long gánh nặng hai vai 

              (hạn mặn và đại dịch Covid-19)

chưa bao giờ khắc nghiệt như bây giờ

ruộng đồng nứt nẻ, nước mặn tứ bề 

lòng dạ đêm ngày nghi ngút  

người khát đất khát lúa khát, cây vườn héo úa

 

đại dịch – tên đao phủ khổng lồ giấu mặt

cái ác nhân danh văn minh giết người hàng loạt

đường sá, xóm làng, hàng quán vắng tanh

khẩu trang – cách ly

cách ly – khẩu trang

khúc hát buồn mang tên Covid

 

Đồng bằng Cửu Long gánh nặng hai vai

ai cũng biết thời khắc này nghiêm trọng

cứu người cứu đất

chiến đấu chính mình

 

có lẽ chưa ai hình dung khi “họa vô đơn chí” đồng bằng sẽ ra sao

người đồng bằng hay nhắc thuở ông cha mở đất

thú dữ bão giông            

mái lều che mưa che nắng                      

 

Đồng bằng giờ gánh nặng hai vai

hạn mặn hoành hành, đại dịch hoành hành

lo thì rất lo, người đồng bằng vẫn vậy

theo đời mà sống theo trời mà xanh

 

tái đất ngôi nhà nhân loại

tỉ tỉ cánh tay chống đỡ

tỉ tỉ tấm lòng nương tựa vào nhau

 

như cây lúa cây dừa con tôm con cá

đương đầu hạn mặn

đương đầu đại dịch trăm năm

 

người đồng bằng không ngóng đợi xa xăm

giọt nước ngọt cất lên từ biển

chiếc khẩu trang trong cơn hoạn nạn

dốc sức dốc lòng vượt qua … 
 

1.4.2020

(ngày cách ly toàn xã hội)

 

kể tiếp chuyện người đàn ông 

lo tiền học cho con bị rắn hổ mang chúa cắn

từng phút từng giờ thiêm thiếp trôi qua

lặng lẽ nhìn chồng

chị không dám khóc

 

và rồi

phật trời độ lượng

chút vận may cuối cùng kịp đến

anh Phan Văn Tâm* đã vượt qua thập tử nhứt sinh

nhờ thầy thuốc Chợ Rẫy

nhờ bao la tấm lòng bá tánh 

 

bị rắn hổ mang chúa cắn

bài học cuộc đời

bài học đầu tiên con anh bước vào tiểu học

 

bịnh viện Chợ Rẫy

tứ xứ tìm về

viện phí lắm khi không nhìn ra ánh sáng

 

mình khó nhiều người còn khó hơn

mình nghèo nhiều người còn nghèo hơn

tình nghĩa đồng bào chưa khi nào bằng chính lúc này

 

bây giờ anh đã hồi sinh

chẳng phải phân vân, vợ chồng quyết định

tặng 80 triệu đồng cho người bịnh khác

 

80 triệu đồng

số tiền không nhỏ

đâu chỉ tấm lòng người đàn ông bị rắn hổ mang chúa cắn

của biết bao người máu chảy ruột đau … 

14.9.2020

*anh Phan Văn Tâm 38 tuổi, quê Tây Ninh (Tuổi Trẻ, 9.9.2020)

 

đời thường

đối thoại

thật ra là chuyện đời thường

kẻ nói qua người nói lại

Như cơm ăn nước uống

 

Ly rượu chung trà

trần tình gạn đục khơi trong 

khác nào vợ chồng đêm đêm thủ thỉ 

con cái mẹ cha ruộng vườn nhà cửa

có lúc nặng lời có lúc khó nghe   

cày xới sinh sôi ánh sáng    

 

sao đối thoại thành cuộc tình trục trặc

chạnh lòng ai lắng ai nghe

sự thật vòng vèo biệt tích

bây giờ người ta thích dùng mỹ từ “phản biện”

minh bạch rao mời      

khóc cười cạm bẫy

 

điệp khúc du dương

ầm ào sóng dữ 

con thuyền hy vọng chòng chành

                                                                                                                                                                                                                                                                         

vẫn còn đó

máu, nước mắt, thời gian vời vợi

khoảng cách con người

xa

thật xa …
L.C

8.11.2020

 

 

LÊ ANH PHONG

Xôn xao… từng hẻm nhỏ Sài Gòn!                                                         

Đôi lần có dịp lang thang

Những hẻm nhỏ Sài Gòn như mê trận

Có một Sài Gòn khang trang, hào phóng

Còn có một Sài Gòn thân thuộc, bình dân.

 

Hẻm nhỏ, hẻm to, hẻm nhánh, hẻm cành

Sâu hun hút những cung đường mạng nhện

Nơi cuộc sống cứ hồn nhiên, thân thiện

Hơi thở thị dân sinh động đời thường.

 

Dẫu vẫn còn chật chội, lắm dọc ngang

(Trong hẻm chật, hẵn còn nhiều gian khó?)

Đã lột xác, trở trăn từng ngõ nhỏ

Từ mỗi chậu hoa tươi, từng viên đá lót đường.

 

Những ngõ nhỏ sình lầy, những đen đúa kênh mương

Đang hối hả chỉnh trang và cải tạo

Từng khối phố, xóm, phường thay diện mạo

Ngõ hẻm xôn xao tươi mới từng ngày.

 

Nghĩa xóm, tình phường gắn bó, chung tay

Khối phố toan lo, nghiệp nghề tạo dựng

“Ngõ bún bánh”, “ngõ hàng may”, “hàng gốm”…

Những tên riêng bao tha thiết ân tình …

 

Lang thang… cùng hẻm nhỏ Sài Gòn

Ta ngơ ngác trước những đổi thay chóng mặt

Sài Gòn khang trang không chỉ nơi quảng trường, đại lộ

Sài Gòn trở trăn từng con hẻm nhỏ thân quen …

 

Hẻm nhỏ Sài Gòn – nơi cuộc sống bình dân

Hiện hữu điều cao xa: Thể chế

Khi “dân biết, dân bàn, dân làm chủ …”

Mọi đổi thay, hội công sức muôn dân.

 

Hào phóng, nghĩa tình, năng động – đất phương Nam

Sài Gòn lớn lao… ngay trong từng ngõ nhỏ yêu thương …!

 

Trong “cách ly”…

Trong “cách ly”, điện thoại réo nhiều hơn

Bè bạn hỏi thăm, ngoài quê nhắn gửi

Ngày thường mãi công lên, việc tới

Mấy khi để ý chuyện ở, ăn?

 

Trong “cách ly”, chợt nghe vợ phân vân

Đong đếm gạo cơm, nắm rau lọ muối

Ngày thường, em vẫn lo đầu lo cuối

Mà sao ta lơ đễnh lãng quên?

 

Trong “cách ly”, phố xá vắng tanh

Trên mặt báo, ít tin tai nạn

Không khí trong hơn, kẹt xe thuyên giảm

Thiên nhiên thanh thản thở phào.

 

Trong “cách ly”, tiết chế… mọi lao xao

Thiên hạ gói gom những “nhu cầu thiết yếu”

Lòng ta cũng hồn nhiên thơm thảo

Cùng cộng đồng, bao hối thúc, lo toan…

 

Trong “cách ly”, được phút tĩnh tâm

Ta nhấm nháp tình người nhân hậu

Ngày thường mãng công danh bận bịu …

Lúc nguy nan, người hay nhớ đến người.

 

Dẫu “cách ly” mà gần gũi, người ơi!

Nơi chưa dịch, hướng về vùng dịch nặng

Người yên ổn, lo cứu người gặp nạn

Ta gặp khó khăn, biết thương bao người còn khó khăn hơn.

 

Trong “cách ly”, co nén nhịp đời thường

Dồn tâm lực cho cuộc chiến đầy sinh – tử

Nén cái tôi, vì cái ta cao cả

Mỗi lòng người – một ý chí trung kiên.

 

Trong “cách ly”, ta gần mọi người hơn

Khi được sống vì người, vì ta bằng mỗi suy nghĩ, việc làm dẫu nhỏ nhoi, đơn lẻ…!

 

Hừng hực Sài Gòn – đêm nén căng!

Những dãy phố rộng dài cửa đóng then cài

Những ngã ba ngã tư cắm chốt, căng dây chống dịch

Thành phố mùa “cách ly – Covid”

Mọi nguồn lực dồn nén vào trong.

 

Chỉ đạo, giao ban… trực tuyến thâu đêm

Các cấp chỉ huy không rời điện thoại

“Khu phong tỏa”, “khu cách ly”, “bệnh viện dã chiến”

Xuyên ngày, trắng đêm chống chọi với dịch loang…

 

Thành phố lặng tanh nhịp sống ngày thường

Nín thở, mắm môi trằn qua mùa dịch

Đêm nén căng, dốc lòng quyết liệt

“Chiến thắng Cô–vi”, mệnh lệnh mỗi tim người.

 

Ta đã từng nén quân dưới hầm sâu

Nén mọi thương đau thắng bão giông, giặc giã

Nay, “cuộc chiến chống Cô–vi” không tiền lệ

Thành phố nén mọi nhu cầu, quyết chiến thắng dịch loang.

 

Nén vào lòng, dồn sức nổ nghìn cân

Co kéo trong những “nhu cầu thiết yếu”

Dồn mọi tiềm lực, khả năng vào cao trào chống dịch

Kiên nhẫn, tự tin là sức sống Sài Gòn.

 

Ơi Sài Gòn, nén căng những đêm suông

Cấp tốc mọc lên những “khu cách ly, phong tỏa”

Sân bóng, chung cư bỗng chốc thành “bệnh viện giã chiến”

Trận địa trong tim ta, vũ khí giữa tim ta.

 

Sài Gòn đêm thanh vắng – vẻ ngoài

Trong mỗi tim người bừng sôi nhiệt huyết

Trận quyết chiến dập tan Covid

Mỗi người dân – một chiến sĩ giữa đời thường

“Thành phố đầu tàu” nén “sức mạnh kiên cường”

Thắng dịch bệnh, vang hồi kèn quả cảm …

L.A.P

Chùm thơ dự thi cuộc thi “Nhân nghĩa đất phương Nam” (đợt 13) 

Thơ dự thi gởi về email: hoinhavan2021@gmail.com