Ảnh internet
THIÊN HÀ
Em Phương Nam
Mắt em mưa và tóc em mây
Ướt cả đường chiều hoa nước bay
Trắng cánh đồng thơ mi lá khép
Một trời mê hoặc nào ai hay
Chân em rắn và tay em chắc
Mấy nẻo độc hành mấy bể dâu
Qua lũng qua truông đời góc khuất
Vọng âm điệu thức khúc giang đầu!
Da em buốt mà tim em ấm
Hơi thở nồng nàn thoang thoảng hương
Có phải phương em từ huyễn mộng
Cho ta ngơ ngác giữa canh trường?
Má em ướt và môi em mượt
Mưa phương Nam áo mỏng quên cài
Sài Gòn phố lạc loài ta đếm bước
Mắt em mưa và tóc em mây!
Sài Gòn ơi!
Sài Gòn ơi
ta thương em
thương đến muôn đời
Sài Gòn ơi
ta yêu em
yêu mãi không thôi
Sài Gòn ơi
em trong ta
ô, quá tuyệt vời
Sài Gòn ơi
ta trong em
tha thiết khôn nguôi!
Sài Gòn hôm qua
bao dung độ lượng
xót thương đời
chìm nổi phong ba
Sài Gòn với ta
nghìn năm ánh sáng
vẫn kiêu sa
vóc dáng ngọc ngà.
Sài Gòn hôm nay
ngẩn ngơ lặng lẽ
rất ngày quạnh quẽ
rất đêm hoang vu
đường phố thâm u
nhà nhà kín cửa
góc tình xa
ngộp áng mây mù!
Sài Gon ơi
ta xa em
xa tạm ngắn ngày
Sài Gòn ơi
ta bên nhau
giãn cách phân ly
Sài Gòn ơi
ta thương ta
lạc kiếp lưu đày
Sài Gòn ơi
Covid này
cũng phải im hơi!
Sài Gòn mai ngày
qua cơn thống khổ
tay chung tay
chung sức chung lòng
nhặt nỗi đau
phố phường rạng rỡ
cuộc sống bình yên
ngày mới nắng lên!
Sài Gòn ơi
ta yêu em
yêu mãi không rời
thuỷ chung trọn đời
Hòn Ngọc Viễn Đông ơi!
Saigon 1:36’ ngày 01tháng Tám 2021
Bây giờ là mai sau
Nghìn năm trước là hôm nay
Nghìn năm sau nữa là đây – bây giờ
Trong cơn mê sảng ngu ngơ
Ta thương ta bóng người xưa chập chờn
Hóa thân từ kiếp hồng hoang
Trôi theo dòng chảy thời gian miệt mài
Ta còn ta như hôm nay
Hành trang giấy mực dặm dài xót xa
Ta còn ta như hôm qua
Mãi yêu cuộc sống mặn mà sắc môi
Nhớ thương dáng đứng thế ngồi
Bên trời nhan sắc lên ngôi nửa chiều
Ta còn yêu ta cứ yêu
Ngoài vòng thế sự thử liều một phen
Hình như ta vẫn chưa quên
Hình như em đã quen quen thuở nào
Ta còn ta như chiêm bao
Nửa khuya thức nhận cung sầu biển dâu
Và, bây giờ là mai sau!
NGUYỄN ĐÌNH ANH
Đêm Sài Gòn với bạn
Mới đó anh xa Vinh vào với Sài Gòn
Sống với đất phương Nam ba năm suôn sẻ
Ngày ở Vinh anh chẳng còn trai trẻ
Đến Sài Gòn anh chẳng còn trẻ trung.
Từ trên máy bay vượt khoảng trời miền Trung
Tôi vào thăm anh, chỉ chưa đầy nửa buổi
Xuống Tân Sơn Nhất gió chiều mát rượi
Bạn bè ơi, tôi đã đến đây rồi.
Sài Gòn đêm nay anh đã ở bên tôi
Khu biệt thự Khang Điền đêm về yên tĩnh quá
Tôi vẩn nhận ra tiếng rơi của lá
Khi Sài Gòn tiết Thu đã sang.
Khi Sài Gòn tiết Thu đã sang
Quận Nhất, quận Hai ồn ào nhạc nhảy
Xa kia Thủ Đức nối dòng xe chạy
Phía Long Thành ai đó đợi chờ ai?
Tôi đã đến Sài Gòn cùng anh đêm nay
Dẫu chúng mình không nhắc một thời khốn khó
Khoảng đời thanh xuân lại hiện về tất cả
Đêm thu Sài Gòn thương nhớ những Thu xưa?
Sài Gòn gần lắm chẳng cách xa
Những chuyến công tác đầu tiên vào Thành phố Hồ Chí Minh
Tôi chọn khách sạn Công đoàn gần Thảo Cầm Viên tìm chỗ
Những năm gần đây khi vào thành phố
Tôi về 108 đường Nguyễn Du Quận 1 để dừng chân.
Từ 108 Nguyễn Du sang 35 Nguyễn Trung Trực rất gần
Đó là nơi bạn bè hẹn gặp nhau về phố đêm ẩm thực
Sài Gòn ở xa Vinh mà sao thân thuộc
Cốc bia đầy uống mãi chẳng say.
Vinh – Thành phố Hồ Chí Minh hàng chục năm nay đã nối đường bay
Trưa tôi đang ở Trường Vinh, chiều đã vào Đại học Hồng Bàng hội thảo
Anh bạn tôi chiều đang ở Cửa Lò, tối đã vào chợ Bến Thành dạo phố
Sài Gòn đâu còn nữa cách xa.
Thành phố Hồ Chí Minh nơi nối gần thêm những miền quê
Nơi có bạn tôi hàng chục năm ở Trường Sơn gian truân vất vả
Cùng miền Nam đánh tangiặc dã
Nay về giữa Sài Gòn độ lượng yêu thương.
Sài Gòn ơi tôi nhớ lắm những tên đường
Bạch Đằng, Hồ Xuân Hương, Lê Thánh Tôn, Nguyễn Kiệm…
Những con đường mới gọi tên đã gợi niềm thương mến
Sài Gòn ơi – tôi không thể nào quên.
NGÔ ĐỨC HÀNH
Sài Gòn ngủ chưa
Sài Gòn ngủ chưa
nước sông Sài Gòn vừa đứng
nhớ cơn mưa miền Nam
em gánh từ đâu mà đứt quang đổ xuống
muốn buộc lại cơn ho
Sài Gòn ngủ giấc no
Sài Gòn không còn đeo chống bắn
bây giờ là mấy giờ
gió Cần Giờ thổi lên ngồn ngột
con Thòi lòi rừng Sác
mỏi mòn chờ đợi phà sang
em thích cơm bà Cả Đọi
cắn miếng cà nhớ bà con miền Trung
thịt kho dừa Bến Tre
bát canh chua thơm mồ hôi châu thổ
Sài Gòn ngủ chưa
từ tầng cao em đãi anh dấu chỉ
vòng tay ôm phóng khoáng Sài Gòn
thời gian nêm ba lô
giấc ngủ hằng đêm có nhiều người mong ngóng
rằng, đi trước về sau không muộn
têm vào đâu má đỏ thẹn thùng?
ôm Sài Gòn vào lòng
ngày gặp nhau mừng tủi
em chờ đợi nụ hôn chín tới
mẹ chờ con và vợ ngóng tin chồng
Sài Gòn cố lên
vững bước thành đồng!
0 h
còn bao nhiều phút nữa
đồng hồ khoan nhặt từng giây
gió mộc mạc rộng dài châu thổ
miền Nam ơi…
trong kia giờ này
đèn đường rắc màu uể oải
thành phố vắng hoe ngõ hoài trống trải
bàn tay lê mỏi phím đàn
ngày mới sang
khắc giờ hồi hộp
chưa thể hình dung hết nỗi bàng hoàng
em tảo tần gõ cửa từng nhà
nhớ mang trầu má Hai bỏm bẻm
đất phương Nam cánh cò dài rộng
chín cửa sông nước mắt trong ngoài
ngày mọc lên
hy vọng
ngủ thêm chút đi em biết là chưa hết nóng
đôi vàng quàng xúc động cơn mưa
bình minh ùa
gót nắng đường xưa
Những người lính lên đường
(tặng những người lính vào TP.HCM)
lên đường
mặt trận không tiếng súng
không dễ nhận ra giới tuyến
hiểm nguy này không khác chiến tranh
đồng đội trên chiến hào không chỉ màu xanh
xông pha thiên thần áo trắng
ba lô nặng vai chất đầy hy vọng
sự sống nhiều người không thể chậm phút giây
bao ngày bao đêm
ngọn đèn không ngủ
cái chết rập rình hiểm nguy nhiều phía
corona mặt nạ tàng hình
lên đường
mẹ ngóng vẹt mòn bậu cửa
tạm biệt con, nếu một lần thất hứa
chớ khóc nhè ngày khai giảng, được không?
đồng đội ơi, sắt son nghĩa tình
khi Tồ quốc cần sá gì nguy hiểm
cơn đói chạy lên, mồ hôi chảy xuống
nhòe đôi mắt mình nhìn lưng áo gọi tên
có thể trận chiến đấu cuối cùng
cho niềm hy vọng
hỡi loài người thêm một lần thức tỉnh
trái đất này
sự sống mãi phồn sinh
Tổ quốc thân yêu
trong trái tim mình!
Chùm thơ dự thi cuộc thi “Nhân nghĩa đất phương Nam” (đợt 42)
Thơ dự thi gởi về email: hoinhavan2021@gmail.com