Thơ trẻ và quan niệm về thơ: Vân Phi

536

Ngày Thơ Việt Nam là một hoạt động văn hóa được tổ chức vào ngày rằm tháng giêng hàng năm nhằm tôn vinh các giá trị thi ca nước nhà. Nhân dịp Ngày Thơ Việt Nam lần thứ XX, Ban Biên tập Vanvn.vn mở chuyên đề “Thơ trẻ và quan niệm về thơ” dành cho một số cây bút được lựa chọn Tham dự Hội nghị Những người viết văn trẻ toàn quốc lần thứ X sắp tới. Chuyên đề do nhà thơ Phan Hoàng – Ủy viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam, Giám đốc – Chủ biên Vanvn.vn và nhà thơ – nhà phê bình Hoàng Thụy Anh, Ủy viên Ban Nhà văn trẻ, Ủy viên Ban Biên tập Vanvn.vn tổ chức thực hiện.


Nhà thơ trẻ Vân Phi.

Tác giả trẻ Vân Phi ở Bình Định vừa dọn dẹp vừa bày biện không gian tinh thần của mình: “ta ngồi lại với ta thêm chút nữa/ nghe giọng mình/ khản đặc phía khơi vơi…”. Sự níu kéo về phía khơi vơi ấy đưa đến cho anh những cuộc hành hương bất tận của kí ức, của giấc mơ. Và đó là nguyên lí căn bản mà Vân Phi kết cấu nên lẽ phải của tâm hồn.

Đến với thơ, Vân Phi cho hay: “Tôi bắt đầu sáng tác từ khi đang học cấp 2. Ban đầu là thích thích, sau đó ghiền lúc nào không hay, và rồi mắc míu đến giờ. Thơ đã thành người bạn tinh thần của tôi trong những lúc vui buồn. Tôi đến với thơ vì tìm thấy ở đó sự sẻ chia. Và qua thơ, tôi như được khám phá chính bản thân mình…”.

ngồi lại…

đừng gọi nữa, mưa chiều ngút ngái
ta quá giang năm tháng đến đây rồi
gặp người bạn,
đã lâu
lâu quá
ơ! ta à!
là ta đấy thôi!

ngồi một chút,
rồi mình đi đâu nhỉ?

đi đâu đi,
đừng mua vé khứ hồi…

ta ngồi lại với ta thêm chút nữa
nghe giọng mình
khản đặc phía khơi vơi…

em, tôi & chiếc lá phủ màu ký ức

anh nói gì với gã phu quét đường
khi đêm xuống chùng màu ký ức
anh nhặt bóng mình, bóng em trong nhàu nhĩ thời gian
người phu quét vừa lấy đi chiếc lá

đó là ngày em xa
chiếc lá bàng trên đôi tay người thiếu phụ
em bị ruồng bỏ bởi một gã đàn ông
ai bảo cứ tin yêu vào những lời mật ngọt
gã sở khanh vào vai phong nhã cứ tỉnh như ruồi

môi em gầy, mắt em mù lòa
em tin vào trái tim mình,
có thể nhìn thấy tấm lòng kẻ khác
ôi, em ngây thơ như tên hiền triết nửa mùa

còn anh, yêu em như gã điên muốn ăn cả buổi chiều đầu hạ
muốn gặm nhấm hết rác rưởi từ nỗi buồn em
khốn thay, anh chẳng băng bó nổi vết thương em
vết thương thiếu phụ…

một chiếc lá chiều nay
gã phu đường đã lấy đi
có dấu vân tay của ký ức…


Tranh của họa sĩ Nguyễn Quang Thiều.

ly ca

từ thượng nguồn chằng chịt những con đập
chằng chịt những sợi tơ nhện
rút máu dòng sông phía hạ nguồn chín nhánh
mùa len trâu nứt nẻ đồng cày

9 thế kỷ đi qua dòng Cửu Long đầy vơi con nước
còn đâu đây chiến thuyền ngược về Tonle Sap
còn đâu bóng em giặt áo bên cầu
nghe điệu xàng xê nhớ mùa nước nổi

à ơi, thuở gió khai hoang
à ơi, mùa thu bén ngọn
lửa nung nênh trên sóng nước rùng rình
ngàn năm vết tích hùng yên
ngàn năm người sống đời nước sông gạo chợ
ly rượu ấm nghĩa nhân
mặc nổi chìm nhân thế
nay ngùi ngùi mùa bấc hoang liêu
thốc vào bãi bờ khô rang khô rốc

dòng Cửu Long nghẽn mạch
chiều nay người hát ly ca
à ơi, thuở gió khai hoang
biển đông sóng nổi
cỏ bòn giấc thu…

Xuân thì

Van em,
tiếc gì đêm chẳng sáng trăng
mà khản gào cố nhân đã khuất
trùng khơi quăng quật
một kiếp trần ai.

Xin em hãy say
rượu rót đầy niềm yêu cay nghiệt
hãy cạn chén này cho phôi phai nuối tiếc
để mai tỉnh giấc này,
mình sẽ sống chứ không phải tồn tại giữa thế gian…

Van em,
rót cho cạn kiếp bi hoang
uống trùng đêm lệ rỏ
và đêm, xin nổi cuồng giông gió
đay nghiến xác thân…
và đêm
phủ gót chân trần
để ta hòa vào trầm hoang tích phế
để ta thành đám mây kia trôi dạt trời xa chực trào vỡ vụn
thành muôn mảnh cô đơn.

Những dạt mây tượng hình
dải khăn tang mùi bọt sóng
lách tách nổ giòn vào khí quyển
ngày góa bụa
em góa bụa
chúng ta thản nhiên ca bài ca Đắp mộ cuộc tình

Ơ hay, ngày dài quá nhỉ?
hoa xoan tím rụng vườn chiều
gió cắt màu dĩ vãng
đôi môi ấy men nồng
say đi
quên đi
nắng lịm trên môi ngọt
em ơi, còn đây tuổi xuân thì.

_________

(*) Đắp mộ cuộc tình là bài hát của nhạc sĩ Vũ Thanh.

uống giữa chiêm bao       

mấy bữa muốn ngồi cùng em một chút
ta lai rai quên hết chuyện trên đời
tu một phát, hết chai, cho khoái
biết mai này, còn đủ sức rong chơi

mấy bữa muốn ngồi cùng em say khướt
mặc nhân gian nắng nỏ hay mưa dầm
uống cho cạn những thãi thừa mất/ được
uống cho say để dốc giãi từ tâm

mấy bữa muốn ngồi cùng em, bàn cũ
– chủ quán ơi, hai chai lắc xê nào
– chủ quán ơi, cho thêm hai chai nữa
uống đến kiệt cùng, tự phía chiêm bao…

Theo Vân Phi/Vanvn