Thức trắng giữa giấc mơ – Thơ Nông Tử Lệnh Anh

399

Tác giả Nông Tử Lệnh Anh 

 

Bắt đầu từ lưng chừng khúc sli

Anh rót chút mùa hè buổi sớm

Chưa chạm lưng chừng khúc sli em đã xa rồi

 

Chỉ còn chùm hương em tơi bời trên vòm biếc

Gỡ về phong kín riêng tôi

 

Em đi về phía trang đài hun hút

Để mình anh khoác chùng tiếng suối ưu tư

 

Em giấu lửa gì trong đáy mắt

Nung cháy tim anh giữa hoang mạc trần gian

 

Em đính đồng tiền ven má lúm

Xô anh vào vòng xoáy những tinh cầu tan

 

Rồi có một ngày mênh mông tím

Em về xếp lại chuỗi lặng im

 

Rải nhịp tim chênh chao cuối khúc sli vời vợi nhớ

Lắng đầy trầm tích hoang sơ

 

Chỉ còn sóng em trùm kín bờ ngây dại

Con tàu anh lặng lẽ ngẩn ngơ chìm…

 

 

Anh vẫn đứng bên em

Con ong thức trắng giữa giấc mơ

Mấy vì tinh tú không đủ sáng bay theo

Cánh cửa thiên hà không mở

Không thể mang theo Thần Nông và Chú Vịt

Nắng rơi loảng xoảng phủ không đầy đêm trắng

 

Nước hồ Dâm Đàm xanh màu xanh rất lẳng

Xua giấc mơ

Vào tay áo bên này

Tay áo bên kia là con chim xanh (mang hình hài Cô Tấm)

Lạc xuống vùng dư âm hoang sơ

Cứ kéo lê theo vết tích mê hồn

 

Khoảng lặng trí trá kéo dài lên cung bẩy bậc nghi môn

Nói một tràng dài lời của hoa

Trống trải

Sóng đánh chìm vào thế kỉ vỡ òa

Vài vì tinh tú

Con ong sải cánh bay theo lối khác

 

Để lại không lời nào dài hơn ánh sáng mặt trời

Nhân loại rùng mình

 

Anh vẫn đứng bên em

Níu chặt bình minh…

 

 

Hồi ức dòng sông 

Trích Trường Ca (nhân ngày Tổng Nành* nhận danh hiệu Anh hùng Kháng chiến chống Pháp-2020)

Kính tặng cố thi sĩ Hoàng Cầm – Bên kia sông Đuống

 

Dòng sông rì rào

Phù sa tươi mát

Dân Nành cho em

Êm đềm khúc hát

Trên sóng bềnh bồng

Em ơi tưng bừng

Chân trời vầng sáng

Sáo diều mênh mông

 

Người dân trên sông

Bao đời héo hắt

Xanh xao cái đói

Nghẹn lối cái nghèo

Khắp sông gieo rắc

Kiếp người trôi theo

 

Cánh buồm cha ta

Sóng vùi cát lấp

Mẹ ta vật vờ

xô bồ nước mắt

Khăn tang trắng cát

Em gái sững sờ

 

Rằng em có nhớ

Dòng sông hoa đào

Nồng nàn quan họ

Thơm lừng ca dao

Mà sao vắng ngắt

đêm đông năm nào

Có đoàn du kích

Ngậm tăm mái chèo

Bỗng lô cốt giặc

Bừng bừng lửa phụt

Máu đổ chan hòa

Gió đồng tắt lịm

Sóng hồn lên chao

 

Ôi sông Đuống yêu

Em là sông mật

Ôi Thiên Đức xưa

Em là sông hương

Qua rồi đau thương

Em ơi đừng quên

Những anh những chị

Ngã xuống đỏ dòng

Cho em ngần trắng

Căng phồng ngát hương

 

Dòng sông rì rào

Phù sa man mác

Xóm làng cho em

Êm đềm khúc hát

Trên sóng bồng bềnh

Em ơi tưng bừng

Chân trời vầng sáng

Sáo diều mênh mông…

N.T.L.A

* Xã Ninh Hiệp Gia Lâm, Hà Nội