Trái tim đầy gió – Thơ Cao Xuân Sơn

673

(Vanchuongphuongnam.vn) – Đọc thơ Cao Xuân Sơn, ta có cảm giác thơ có sẵn trong anh, bất cứ khi vào cũng có thể tuôn ra dễ dàng, sự tuôn chảy đó luôn đem lại cho độc giả cảm giác thú vị và dễ chịu. Thơ của anh có bóng dáng của người đàn ông bản lĩnh kèm chút ngông nghênh đáng yêu, có sự hài hước, có sự suy tư nhưng không làm ta trở nên bi quan, tiêu cực. Và, ở đó đầy ắp tình yêu của một “trái tim đầy gió”.

Văn Chương Phương Nam hân hạnh giới thiệu đến bạn đọc chùm thơ được trích từ tập thơ “Bấm chân qua tuổi dại khờ”. Đây là tập thơ thứ 5 của nhà thơ Cao Xuân Sơn, ra mắt cuối năm 2019 và vừa được Hội Nhà văn TP. HCM trao Giải thưởng.

Nhà thơ Cao Xuân Sơn 

 

Chờ bay ở Nội Bài

Đến muộn mất mười phút

lại thành sớm nửa giờ

vì máy bay trễ chuyến

dĩ nhiên phải ngồi chờ

 

Vừa cuống cuồng sấp ngửa

thoắt dềnh dàng, nhẩn nha

vừa tội đồ ấm ớ

thoắt nhập vai quan tòa

 

Vừa ăn mày lòng tốt

đã được xin cảm thông

cuộc đời như hí kịch

chớp mắt thằng ra ông

 

Những chuyến bay số phận

bay qua nghìn tai ương

Phật dạy: tùy duyên cả

may rủi thảy vô thường

 

Gặp nhau là hạnh ngộ

xa nhau là nhân duyên

không thành tri kỷ được

thì cũng không lụy phiền

 

Sớm muộn rồi kịp tuốt

cho chuyến bay đời mình

ăn năn thì cũng tốt

cáu giận cũng thường tình

 

Nhưng có lẽ hay nhất

mỉm cười và lặng thinh.

28.1.2015

 

 

Cỏ như em minh triết, dịu dàng

Và em ạ, điều này không thể giấu

nhiều khi anh mỏi mệt, bất cần

mà phía trước vẫn vô chừng giông bão

những ngả đường rớm máu đợi bàn chân

 

Bởi giận cá anh nhìn đâu cũng thớt

ngó hư vinh chầm chậm nhục dần đều

lòng đã nghẹn những lấn bồi đắng đót

quá nửa đời vừa sợ hãi vừa yêu

 

Xưa trót ném tuổi trẻ mình vào gió

vung vãi lời ca như kẻ hoang đàng

giờ thành thật anh chỉ tin vào cỏ

cỏ như em minh triết, dịu dàng

 

Nếu đổi được những tháng năm nhăng nhố

lấy một ngày im lặng ở bên em

anh sung sướng hóa thân thành cỏ

xanh xanh xanh… chẳng kể ngày đêm

31.5.2015

 

 

Đêm nghiêng vỡ giấc thị thành

Thương quê mãn kiếp quê nghèo

xót mình mãn kiếp dạt bèo trôi mây

nguyên hình đứa trẻ thơ ngây

bạc đầu về trắng hai tay dại khờ

 

Lạc lòng phố xá u ơ

áo cơm nhàu nhĩ phạc phờ hư danh

đêm nghiêng vỡ giấc thị thành

nỗi quê cục tác vào anh tiếng gà.

Làng Vạn, 18.1.2015

 

Trái tim đầy gió

Anh, gã đàn ông lênh khênh, vạm vỡ

đủ tự mình làm núi ngắm mình chơi

kỳ thực, trái tim anh đầy gió

hoang mang, mềm yếu nhất đời

 

Có thể em không tin, có thể

trong mắt em, anh thậm chí đáng ngờ

như con sói tham lam, có khi còn còn hơn thế

kỳ thực, anh ngoan hiền như hết thảy nhà thơ

 

Em có thể quét anh khỏi trí nhớ em mỗi ngày

                                      như người ta quét rác

hay thấy anh lỗi mốt chỉ vài giờ

nhưng có một điều anh tin em bất lực

là cấm anh yêu em cuồng dại

trong mơ!

5-2008

 

 

Vịn

Xin người hãy vịn vào nhau

nỗi vui bớt ngắn, niềm đau bớt dài

 

Xin người những giấc mơ phai

bữa nay là thực, ngày mai còn chờ

 

Xin người yêu lấy hư vô

cả trong hơi thở lơ phơ, nhạt nhòa

 

Đường gần hun hút nẻo xa

vịn vào nước mắt mà qua phận mình

2015

 

 

Ngủ đi, con gái

Ngủ nào con gái, ngủ ngoan

đêm nay, mẹ với cây đàn lại khuya

đầy trời sấm chớp thế kia

khoan khoan giọt giọt đầm đìa mưa chan

 

À ơi… con gái ngủ ngoan 

mẹ đi cày đấy, chả đàn chơi đâu

cơ chừng dạ tiệc còn lâu

phố giờ vui, lắm người giàu tập sang

 

Ơi à… con ngủ cho ngoan

mừng nhau qua trận cơ hàn rồi con

ngoảnh thời gạo chạy từng lon

hãi hùng thơ bố xanh rờn nỗi rau    

 

Chợ đời đảo vận thay câu

thị trường thị nở thị mầu thị phi

rối tai tiếng bấc giọng chì

ba hồi ngọt mật, bốn khi cay đường

 

Sục bùn mà chắt sen hương

biết trong mơ, mẹ ghì thương cây đàn

mồ hôi thế chấp bạc vàng

mờ đường mịt phố cũng xoàng, vì con

 

Ngủ đi con gái, ngủ ngon…

5-2000

 

Trái tim à, mặc kệ, cứ yêu thôi

Chẳng nói trước được điều gì, may rủi

có thể sớm mai thức giấc với hoa hồng

điểm tâm vội một tô mì bốc khói

thêm tách trà, cũng có thể là không

 

Có thể như mọi ngày, túc tắc

con nước trôi bình lặng giữa đôi bờ

cũng có thể úp mặt vào bất trắc

rối tinh lên với bao chuyện không ngờ

 

Chẳng nói trước được điều gì, duyên nợ

anh và em giữa sa số hằng hà

ngày hạnh phúc gọi tên mình khe khẽ 

có thể đang gần, cũng có thể vời xa

 

Và sự thật chẳng còn gì để nói

nếu ngày mai không đến, hỡi mặt trời

có thể sẽ hụt hơi, tuyệt tích vì đắm đuối

trái tim à, mặc kệ, cứ yêu thôi…

2014

C.X.S