Thế chiến: mười hai đoản khúc – thơ Trương Văn Dân

725

Nhà văn Trương Văn Dân và phu nhân

 

  Thế chiến: mười hai đoản khúc.

                                                                                                                                Tận thế mang nhiều hình dạng.

  Nó đến từ lúc con người tự hủy hoại điều tốt đẹp nhất của mình.

 

  1. Một ngày cuối đông

      Mưa tuyết đầy trời đất bằng dậy sóng.

      Covid chưa đi đã có tiếng thét gào.

     Từ trên cao những trái bom  trút xuống,

     Ngoài biển khơi, những  phi tiễn bắn vào…

Có thể nào…

      Người anh em sớm mai thức giấc

      Xe tăng ầm ầm tấn công tàn khốc.

      60 cây số đường dài chuyên chở đạn bom

Có thể nào…

      Chỉ một cá nhân phát động được chiến tranh thế giới ?

       Mới nghe qua tưởng  trò chơi điện tử

       Chớp xanh đỏ tím vàng trên màn hình ảo

       Nhưng xác người và tang thương là thực!

Lửa cháy ngút trời

Trên bộ, trên không, trên biển..

Cả thế giới bàng hoàng,

 Nhìn phi tiễn phóng giết người  vô tội.

 Thịt nát xương tan, tiếng gào vang dội

 Chỉ vì tham vọng của một cá nhân?

 Đạn bom không chỉ giết anh em

 Mà sổ toẹt vào lương tâm nhân loại!

Phụ nữ, cụ già em bé.

Nước mắt tuôn rơi,

 Trên đường dài lánh nạn.

 Chỉ có trái tim bằng nhựa

 Hay thịt xương đánh mất linh hồn

 Mới có thể thờ ơ

                             quay mặt.

Thế  giới hôm nay

Trái đất mênh mông đã hoá  rất gần.

Máu chảy ngập bàn chân nhân loại.

 Người bước đi giữa xác người quằn quại

 Mộng bá vương của một kẻ hung tàn.

 Tạo uy quyền bằng cách nướng nhân dân!

Không thể nào…

Lương tâm, trí tuệ, đui mù..

 Châm lửa đốt những trang sử đẹp?

 Mấy ngàn năm lịch sử,

 Nền văn minh nhân loại tan hoang?

Không thể nào

Thế giới bịt tai, cúi mặt

Thờ ơ trong mê muội, sai lầm

 Ngồi đếm xác người người gục ngã.

 

Bóng tối thời trung cổ đã qua,

Lòng tham ác không thể lộng hành

Bao trùm thế giới.

 Máu  nhuộm đỏ lên từng trang sách

                                   Giúp ta sống như những con người.

Những  Socrates, Platon, Aristotles

Những Tolstoy, Pushkin, Dostoevsky, Pasternak…

 Không!

                   Phi tiễn bay lên

                                  khói đen mù mịt,

      Tiếng nổ xé trời  đánh thức lương tri.

      Những kẻ buôn vũ khí chùn tay

       Luật nhân quả không chừa ai cả!

 

  1.  Nhân loại đồng lòng:

     Bóng tối đen đúa nhất

                                     là thiếu lương tri.

     Bom nguyên tử.

                                tháo ngòi

    Xưởng đúc súng

                              trở thành bệnh viện

     Hãng chế bom

                        sản xuất thuốc cứu người.

     Nhà tù biến thành thư viện,

     Nâng tâm hồn

                      bằng văn hoá, yêu thương.

    Bom đạn chỉ kích động hận thù,

    Thế giới hãy cùng nhau vui sống

 Không ai chiến thắng

                     trong cuộc chiến tranh nào

 Khi trẻ thơ và bà mẹ đầm đìa nước mắt!

  1. Chiến tranh phải chấm dứt      

    Chỉ kẻ buôn vũ khí là người thủ lợi

    Vũ khí  phải đúc thành chuông.

    Gióng lên tiếng ngân: “tỉnh thức”

    Những quả bom rơi

                          thành bồ câu  bay lượn hoà bình.

     Hãy dừng tay.

     Các chiến binh ơi!

     Chiến đấu không phải là nhả đạn

                                    Ném súng đi mới thực sự anh hùng!

 Milano  2/3/2022

 Năm covid 19 thứ ba

      Trương Văn Dân