Nhà thơ Trần Quang Lộc
Ta đi tìm ta
Hơn nửa đời người
vẫn chưa hiểu về ta
là đứa tiểu nhơn hay người quân tử
là kẻ sĩ đương thời hay chỉ là tên sính chữ
độ lượng hay hẹp hòi
hào hoa hay thô thiển
Đối diện với bọn tiểu nhân ta luôn tự dặn lòng
phải kiệm lời kín tiếng
vậy mà ta cứ huênh hoang triết luận thuyết anh hùng
Đường ta đi đang thanh thản ung dung
bỗng một rào cản chắn ngang phía trước
ta tự nhủ hãy vòng sang lối khác
lại cố vượt qua không chút nao lòng
hậu quả khôn lường sẩy chân vấp ngã
ta lại tự trách mình nông nổi ngu ngơ
Đang choáng ngợp trong vòng tay em róng riết
ta bỗng bật ra lời ly biệt
hãy lấy chồng đi em
anh sẽ nguyện cầu em đến bến bờ hạnh phúc
Nếu một ngày ta bắt gặp em trong vòng tay kẻ khác
ta sẽ rất buồn đã để mất người yêu
cũng có thể ta thở phào nhẹ nhõm
như vừa trút xong một gánh nợ đời
Hơn nửa đời người ta chưa hiểu về ta
đâu dám trách em mưa chiều nắng sớm
lúc cuồng nhiệt đắm say
khi hững hờ ngơ ngác
Ta là ai?
chính ta cũng chưa hiểu nổi
Ta đang tìm ta từng ngỏ ngách đường đời!
Vô đề 1
Lặng lẽ về
lặng lẽ đi
lặng lẽ thang lang giữa hai miền
thực
ảo
Anh
thi sĩ giấu mình
giữa chốn văn chương nhốn nháo
Như sóng gầm hoang đảo
như sấm dội đại ngàn
như Bài ca chim báo bão*
Thơ anh
thức tỉnh nhân gian
—
*Tên một tác phẩm nổi tiếng của M.Gorky
Không đề II
(Chỉ dành cho một người)
Nỗi buồn nào rồi cũng phôi phai
chỉ có tình em thì vẫn còn mãi mãi
đường dài rộng thênh thang
em cứ vững bước đi lên
đừng bao giờ ngoảnh lại
tất cả những gì đã qua
đôi khi chỉ là nhúm tro tàn!
Thôi nín đi em xin đừng nuối tiếc
anh cũng thức trắng đêm nay
vĩnh biệt cuộc tình buồn
Rồi ngày mai từ nơi nào đó xa xôi
em thi thoảng có nhớ về phương trời xưa nhiều kỷ niệm
ở nơi đó có người đã từng yêu em
yêu em
yêu em mãi mãi
và cầu mong em hạnh phúc ngọt ngào
T.Q.L