Bay trong nắng xuân – Thơ Hồng Phúc

846

Ảnh internet

 

Bay trong nắng xuân

Có phải em cùng xuân qua phố

để hây hây đôi má ửng hồng

nghe nắng gọi hai đầu thương nhớ

bờ vai em và bờ vai xuân

 

Có phải em cùng xuân ngơ ngẩn

hương đồng quê thơm ngát lúa đòng

mẹ chắt chiu hạt vàng ươm giống

vớt câu hò tắm dưới dòng sông

 

Sông quê em chở đầy ý niệm

hạt cát tình đọng nỗi buồn vui

cha một thuở lưng trần hụp lặn

nâng ta lên vóc dáng con người

 

Anh đưa em qua cầu hạnh phúc

lửa xuân yêu sáng nẻo đường yêu

cánh thời gian lộng tàu dân tộc

ta bay bay trong nắng xuân chiều!

                                                                                  

 

Đêm ở bệnh viên 

Không gì sâu và yên như đêm bệnh viện

chiếc quạt trần quay theo vòng đời

loanh quanh như bao số kiếp

người đi người vể thăm thẳm

bóng đèn xanh ánh mắt long lanh

bồn hoa yên lặng loang loáng màu sương

 

Không gì căng và vội như đêm bệnh viện

tiếng máy rè rè tiếng trẻ khóc. chân người vội vã

lộc cộc xe lăn đẩy người vào. người ra

giằng níu tình yêu giành giật sự sống

 

Không gì đau và thương bằng đêm bệnh viện

người thiếp đi trong bầu khí  thở  ôxy

giọt giọt sê-rum nhỏ  giọt giọt lệ rơi

mong manh số phận con người

mong manh rơi từng chiếc lá

 

Không gì say và yêu bằng đêm bệnh viện

áo trắng thấp thoáng nhuộm đầy trăng

hương phảng phất đêm lung linh huyền ảo

vỡ òa tĩnh mịch chợt nghe tiếng khóc trẻ chào đời

báo hiệu tồn sinh một ngày mới!

TTYT Tây Sơn

Quý Thu 2019

 

 

Em họa giấc mơ em

Đêm qua em mơ làm họa sĩ

họa cả những điều có thể và không thể

họa mặt trời cười giữa ban mai

vầng trăng khuya lặng lẽ

những vì sao xa lắc xa lơ

hai bên dải ngân hà

có đàn quạ bắc cầu

cho ả Chức chàng Ngưu hò hẹn

 

Họa dấu chân người khổng lồ trên sa mạc

cả âm thanh loài dế

ba sắc đóa phù dung

hoa sen mùa hạ

 

Giấc mơ em hóa thành công nương

nàng Tiên Dung gặp lại Chử Đồng Tử

Hoàng Sa, Trường Sa thành cánh đồng An Tiêm

những quả dưa hấu rủ nhau lăn về Ba Đình

những giọt mồ hôi làm màu mỡ đồng lúa

 

Họa giấc mơ em từng tiếng hót Sơn ca

tiếng Họa mi lưng chừng trên đồi núi

tiếng hát cô văn công năm nào hòa tiếng suối reo

 

Đêm qua em mơ làm họa sĩ

họa bao lời ru của mẹ

trên chiếc võng đong đưa kẽo kẹt trưa nồm

họa tiếng em bé học bài sớm hôm

thế mà em không thể nào

họa hết nỗi đau của con người trên trần thế!

28/8/2021

H.P

Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Bình Định