Đêm ẩn giấu ước ao – Thơ Nông Tử Lệnh Anh

577

Hoa ban – Nguồn internet

 

Tín hiệu mùa thu bay

Sao có thể mùa thu đi vội vã
Một mảnh sao băng rơi giữa hoang vu
Nơi đầu sóng cần ăngten rung núm đồng tiền trũng má
Bầu trời nghiêng lùi lại nỗi mây mù

Em căng niềm khao khát bay
Tứ phía tràn ngập hương môi
Phầm phập thiên đường sóng sánh cơn say
Trút bỏ vỏ hiện sinh lồi lõm

Anh theo bầu trời nghiêng vào đêm ẩn giấu ước ao
Sóng lan truyền tín hiệu ngập tràn môi em nồng ấm
Tất cả từ mùa thu
Và từ đâu đó bão giông
Bao bọc ngực em trần

Mặt trời tan dần
Hóa thành dòng ngầm xối xả
Mặt đất lặng im ôm trọn trận cuồng phong

Anh giữ lại trong tim anh tín hiệu mùa thu
Chỉ in bóng em
Mang sắc diện thiên thần…

 

Em cởi nút trăng xòe Tây Bắc                                                    Tặng Tây Bắc

Mang tặng anh góc vòm trăng Nghĩa Lộ
Mùa hoa ban loang trắng khắp anh rồi
Ôi Tây Bắc có riêng gì Tây Bắc*
Tây Bắc xòe em đính góc tim tôi

Em giàu thế trăng giát vàng mỗi bước
Lối Mường Lò hé mở nỗi niềm trăng
Chỉ có gió giữ giùm khe ao ước
Và khung trời xanh chìm nghỉm vào suối tóc em xanh

Và anh bỗng biến thành rừng ban trắng
Đi tìm em khắp hạ giới trập trùng
Chùm hoa ban anh trên ngực em nở vào trinh trắng
Đi tìm mùa cưới đỉnh Pu- Luông

Em nguyên vẹn sức dâng trào của nước
Nồng nàn thắm thiết trong veo
Căng tròn thế làm sao anh cưỡng được
Đành hôn vào đắm đuối mảng trăng treo

Em cởi nút suối trăng vàng Tây Bắc
Phủ dày Hà Nội đêm nay
Tưng bừng trăng em ngẩn ngơ khúc nhạc
Thuyền trăng anh lạc sóng ngợp trăng đầy…

* Thơ Chế Lan Viên

 

Khúc hẹn hò làng Quan Họ 

Chờ anh sang em ơi Tam Giang
Đồng tiền má lúm chuyến đò ngang
Chợ Nành vải vóc ken kín lối
Khắc khoải Đò Lo ánh nguyệt tràn

Em chèo vào sóng sánh mây xanh
Chao câu hò đắm đuối mỏng manh
Môi em mọng nắng thơm cồn cát
Sông Cầu mi chớp ngước long lanh

Em mắc nắng làng lên Đoài Thôn
Giục kén vàng khe khẽ vấn vương
Xa quay mê mải vào khao khát
Bồi hồi chín nhớ đọng mười thương

Ngợp cồn ngan ngát vụ dâu chiêm
Trong đồng con gái lúa đang lên
Thương em khuya sớm lo canh cửi
Dầm dề một nắng trắng hai sương

Một nong tằm kén mấy nong tơ
Mà làng Quan Họ chảy lơ thơ
Lở bồi trời nước vời kín bãi
Em vịn nghiêng ngày tháng trông chờ

Mùa xuân xanh tà áo em bay
Tóc trần em giăng rối heo may
Cầu giải yếm bắc vào đám cưới
Bến bờ anh vướng víu hương say

Chùm sao nào lạc phía cuối làng
Hẹn hò Vọng Nguyệt trải trăng sang
Đưa anh rong ruổi vào nỗi nhớ
Cập bến bờ ba ngả Tam Giang…        

  N.T.L.A