Mộng trần lắm long đong – Thơ Trần Mai Ngân

520

Tác giả Trần Mai Ngân

 

Halloween và em…

Em giấu sau chiếc mặt nạ quỷ lạnh lùng 

Là đôi mắt buồn đẫm lệ 

Bởi tình yêu và cuộc đời đâu phải thế

Không như em nghĩ và mơ…

 

Em giấu sau đôi môi cười gian ác

Là tiếng gọi anh – dấu yêu… anh biết không

Halloween đêm hóa trang – đêm mênh mông

Em nhập vai… Tay nanh vuốt cấu cào tình rướm máu…

 

Em giấu cõi lòng đau đáu

Trong vai chú hề Joker

Nghìn năm thù oán một Battman hoàn mĩ

Nụ cười hoen rỉ… có được chi! 

 

Sau chiếc mặt nạ, lệ ướt mi

Em vẫn thế là em đắm đuối 

Chạy theo người – trò chơi rượt đuổi 

Trượt chân dài quỵ ngã trăm năm

 

Vướng sợi tóc rơi vực sâu… vết lăn trầm 

Ôi! Ma quỷ linh hồn sao đau đớn…

Em giấu em, giấu một tình yêu lớn

Vụt vỡ tan khi lộng lẫy xuân tình

 

Halloween thần thánh cũng một mình

Và ma quỷ hiện nguyên hình hung tợn

Giết con tim… máu tràn ghê rợn 

Một tình yêu cũng chết theo cùng…

 

Lễ hội Halloween trời lạnh buốt, đêm mịt mùng 

Em giấu em, giấu mình sâu thăm thẳm 

Chiếc mặt nạ quỷ hiện thân loài hung ác

Mà tim em là của thiên thần

 

Gọi người xa bằng cả ân cần

Mắt đẫm lệ phía sau đôi mắt quỷ…

 

Sợ đêm

Em sợ đêm về…

Sợ nghe tiếng uênh oang của chú Ễnh Ương

Tiếng kêu hay tiếng khóc tình vương

Em sợ… sợ mình còn thương!

 

Em sợ đêm về

Cánh cửa sổ nơi phòng ngủ mở toang

Em tìm vầng mây… mây vô tình bay

Vuốt mái tóc còn xanh – đây mộng cũ…

 

Em sợ đêm về

Không có nắng hoa Tường Vi ủ rũ

Màu nhạt nhòa trong ánh sáng của trăng

Em sợ tro tàn nguội lạnh vắng tanh…

 

Ôi! Đêm loanh quanh, loanh quanh quá

Chú Ễnh Ương ru ngủ

Một điệu buồn 

Nhắc tình xanh đã qua nhanh, qua nhanh…

…Phải rồi 

Cuộc đời vốn mong manh!

 

Nha Trang

Mùa bão giông 

Biển cùng ta chăn gối 

Gió miên man

Cơn sóng khát tan tràn

Nhấp nhô cao

Rồi đổ xuống lênh loang

Nhấn chìm ngập

Bấu sâu vào hạnh phúc…

 

Biển Nha Trang 

Tay cùng đưa tay với

Hụt hơi tình

Lòng vẫn cứ đinh ninh

Nghe thinh không 

Mộng trần lắm long đong 

Bám víu chặt 

Mắt môi rời rã gọi…

 

Đêm Nha Trang

Các vì sao vào hội

Sáng lung linh 

Ở tận cuối chân trời 

Nằm im nghe

Ve vuốt sóng gọi mời

Tình tự nhé

Mình trong nhau sâu thẳm…

 

Đêm thanh tân

Ngực trầm hương lận đận

Tóc mây nồng

Răng cài ngọc trong răng

Đêm qua mau

Làm sao giữ được trăng

Nên chấm dứt 

Tình phai… chân bước vội!

T.M.N