![]()
(Vanchuongphuongnam.vn) – Vào hồi 6 giờ 00 ngày 23 tháng 10 năm 2025, nhà văn Đỗ Kim Cuông đã trút hơi thở cuối cùng đi về cõi Vĩnh Hằng.

Nhà văn Đỗ Kim Cuông
Nhà văn Đỗ Kim Cuông sinh năm 1951 tại Thái Bình cũ (nay là Hưng Yên), là một trong những gương mặt tiêu biểu của văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới. Ông còn được biết đến qua các bút danh: Đỗ Hồng Hà, Trà Lý, Trâm Anh. Ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, hội viên Hội Nhà báo Việt Nam, từng giữ nhiều trọng trách trong công tác văn hóa – nghệ thuật: Nguyên Bí thư Đảng đoàn, Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Khánh Hòa – Tổng Biên tập Tạp chí Nha Trang. Nguyên Vụ trưởng Vụ Văn hóa Văn nghệ, Ban Tuyên giáo Trung ương.
Nếu không đọc những gì ông viết, người ta nghĩ ông là người luôn sống trong bình yên và như không muốn chạm vào bất cứ ai, bất cứ cái gì có trên con đường đời 74 năm ông đã đi qua. Nhưng trong những trang viết của mình, ông là một người lính và là người lính cả trong thời bình. Ông viết để chống lại sự lãng quên và vô cảm của con người, chống lại những giả dối, ác độc của con người mà càng ngày như càng được quyền công khai hoá không một chút hổ thẹn trong đời sống.
Những ai đã đọc ông không thể quên “Người đàn bà đi trong mưa” (1987), “Nửa vành trăng khuyết”, “Một nửa đại đội” (1988), “Hai người còn lại” (1989), “Thung lũng tử thần” (1990), “Miền hoang dã” (1991), “Vùng trời ảo mộng” (1993), “Chuyện tình ở biển”, “Mảnh sân sau u ám” (1993), “Tự thú của người gác rừng” (1996), “Giáp ranh” (1996), “Cát trắng” (1997), “Đêm ngâu” (1999), “Người dị hình” (2000), “Thủ lĩnh vùng sông Tô” (2001)…
Giờ ông đã dừng bước trên đường đời và yên nghỉ. Vĩnh biệt nhà văn Đỗ Kim Cuông, người đã sống trọn vẹn với chữ, với người, với đất nước. Ông ra đi thanh thản, để lại sau lưng những trang viết ấm nóng lương tri, để những người ở lại vẫn có thể tìm thấy trong văn chương của ông một chỗ dựa tinh thần, một ánh sáng nhỏ nhưng bền bỉ của niềm tin vào con người.
Xin cúi đầu tiễn biệt ông – nhà văn Đỗ Kim Cuông.
Ban Biên Tập/Tổng hợp













