Nhà thơ Việt Thắng
Trước tượng đài Thành Cổ
Những vết đạn mảnh bom
găm thịt da Thành Cổ
Nỗi đau bao giờ nguôi
bao giờ thôi bỏng rát?
Tám mốt ngày pháo dập
tám một ngày lửa nung
Thịt da nhào trộn đất
đất ôm người rưng rưng
Máu hòa sông Thạch Hãn
buốt phù sa cánh đồng
Khấn các anh nghẹn nấc
khói nhang nhòa núi sông.
Bức tranh trên xe buýt
Xe buýt tới trạm dừng
vội vã người bước xuống
Chị thiếu phụ ển lưng
ì ạch ôm bụng leo lên
xe chạy
như quả núi con
cái bụng lắc lư lắc lư…
Người đàn ông
chống cây lạng gỗ
Đứng dậy
nhường chỗ
Tay chống nạng
tay cố nắm dây đeo
Người đung đưa đung đưa
Sau ống quần lính bạc màu
khúc gỗ cứng đơ
Vẫn tươi cười vô tư
kể chuyện xóm làng
Giữa chốn chợ đời lừa lọc tham lam
Anh- Nét chấm phá trên bức tranh
Nhân ái!