Chùm thơ Xuân của Hồ Đắc Thiếu Anh

285
Giọt nắng yên lạ

 

Sài Gòn bây giờ tường vi đang nở
Những hạt sương mai lúng liếng mắt cười
Em một thời óng ả nắng vàng tươi
Mắt lá biếc thuở xuân thì đón đợi.

Nụ trúc đào cánh môi hồng gió với
Cài lên ngực Ba Mươi Sáu Phốphường
Tóc đuôi gà yếm tía ngóng người thương
Vời vợi lòng son bên bờ liễu rủ

Thành nội mấy mùa mai vàng thay nụ
Vẫn tóc thề nón lá tiễn xuân qua
Lòng tím hoa sim thả nhớ phương xa
Nhớ níu nhau vỗ về tim bão tố

Tỉ muội tan hương ngấm vào bể khổ
Dư âm nào dỗ ngọt bóng chiều xưa
Cùng mây bay về lại chốn nguyên sơ
Bản giao hưởng bốn mùa reo rất lạ

Chợt tỉnh cơn mê giữa lòng phố xá
Gió xuân chao nhịp thở suốt ba miền
Hà Nội, Sài Gòn, Huế tím cười duyên
Giọt nắng mới rót vào lòng yên lạ

Nhà thơ Hồ Đắc Thiếu Anh

Vội vàng cùng xuân

Viên kim cương mặt trời lấp lánh trên cây
Hoa hồng kiêu sa nụ cười thiếu nữ
Hạt sương ngái ngủ cựa mình thức giấc
Ta vội vàng cùng Xuân
Xuân đi đâu?

Chú châu chấu khoác xiêm y lộc biếc
Nhâm nhi từng cọng tháng ngày
Mây trắng tròng trành trên tóc
Bước đi về trầm tư không hay

Nắng mắc võng đong đưa lời tình ca
Đôi mắt ướt long lanh dòng nhớ
Gió làm rơi chiếc lá vàng cài lên tóc cỏ
Tiếng chim líu lo trong lồng ngực
ríu rít một ngày qua

Khói sóng thở dài bên triền sông
buồn vui tích tắt
Tình yêu tinh nghịch trốn tìm ký ức tuổi thơ
Đất và trời cúi đầu chào nhau
lộng lẫy trâm cài lược giắt
Ta vội vàng cùng Xuân
Xuân đi đâu?

H.Đ.T.A