Nợ nhau chiều tháng Chạp – Chùm thơ của Lê Thanh Hùng

158

(Vanchuongphuongnam.vn) – Buông tay với, thời gian vỗ cánh / Em băng qua, đêm tối mịt mờ / Trời tháng chạp, ngập ngừng sắc lạnh / Bỗng vỡ òa, trống vắng bơ vơ…

Nợ nhau chiều tháng Chạp

Đêm mơ khúc hoan tình năm cũ
Còn nợ nhau cả một vầng trăng
Treo đắm đuối lời yêu ngoa dụ
Nhịp thời gian quay quắt nhọc nhằn

Rơi đâu đó, lối mòn ký ức
Một ngày xưa xanh biếc mượt trôi
Dấu tình nào, niềm vui thắp rực
Và nỗi buồn, gói trọn bờ môi

Buông tay với, thời gian vỗ cánh
Em băng qua, đêm tối mịt mờ
Trời tháng chạp, ngập ngừng sắc lạnh
Bỗng vỡ òa, trống vắng bơ vơ…

Lắng nghe tiếng tình xưa đồng vọng
Gió miên man, trống vắng bến đời
Khắc khoải chiều đi, lòng dậy sóng
Còn điều gì mắc nợ người ơi…


Tác giả Lê Thanh Hùng.

Ru tình bên bến sông xưa

Góc xuân, buông ngang chở bến đời
Giăng sấp ngữa theo chiều sáng tối
Cứ thắc thỏm, dập dềnh, nông nổi
Em bước theo con nước đầy vơi

Bóng nắng chiều đi, đổ nhịp xa
Em đưa đẩy dấu tình buông thả
Nhìn thân quen, sao giờ lạ quá
Trúc trắc tình xa vắng quê nhà

Êm trôi tuổi mộng, dòng sông xưa
Xuân cũ, ngỏ lời bên bến vắng
Òa vỡ dòng xuôi, tình trĩu nặng
Treo bên đời, vọng tiếng đò đưa

Em bước qua, ngoái lại: mùa xuân
Lộng gió trên đầu tràn tóc bạc
Vẫn tươi trong, mượt mà, tiếng hát
Ru tình đầu trắc trở, trầm luân…

Chiều Phan Sơn

Chiều treo tiếng tắc kè, trong nỗi nhớ
Vạt rừng xưa, xanh mướt lá tơ non
Qua làng em, sao trãi lòng day trở
Muốn nói điều gì, nghe cũng sáo mòn

Làng thì mới, mà hồn muôn năm cũ
Trôi về đâu, tiếng giã gạo trong chiều
Vẫn còn đó, những bóng mờ lam lũ
Em gùi măng qua dốc núi liêu xiêu

Khói bếp vờn, lồng khói xe khét lẹt
Đám nẹt pô, lạng lách giữa đường làng
Bé trong Ôi Sramỡ (1) giật mình khóc thét
Bọn trẻ bên đường, vô ý cười vang

Anh đứng góc làng, một mình tư lự
Cứ chần chừ, bên khách lạ, người quen
Dường như lơi cảnh, cháy lòng níu giữ
Bên ché tơrnơm (2) mờ tỏ ánh đèn

Hương pai lăch (3) đâu đây như lẫn khuất
Nhớ prên ktao rbu (4) nóng hổi thơm nồng
Này em ơi, bao tháng ngày quăng quật
Vẫn hồn nhiên, chiều năm cũ, bến sông…

Bến con gái tắm, phía trên nguồn nước
Anh theo bạn bè, xúc cá lòng tong
Dĩa Srát ca (5), bao năm chưa quên được
Bữa nhậu trôi bờ, sấp ngữa giữa đồng

Nắng chảy mênh mông, chiều nay trở lại
Ơi người xưa cũ, giờ có còn không?
Lúa tháng năm xanh, đương thì con gái
Quấn quýt bến sông, đằm thắm lah long (6)…
__________

(1) Ôi Sramỡ: Chiếc khăn choàng địu con của người K’ho
(2) tơrnơm: rượu cần
(3) pai lăch: Cháo chua; Bột bắp chua nấu với cá, lươn…
(4) prên ktao rbu: Cà dại đắng nấu ớt xanh và da trâu
(5) Srát ca: mắm cá (cá lòng tong, muối và thính bắp) ủ hai tuần là có thể
ăn được.
(6) tam pơt và lah long: hát đối đáp, giao duyên hay bài ca tình cảm

L.T.H