Châu Đăng Khoa sinh tử đôi bờ lạnh

700

24.9.2017-16:42

Nhà thơ Châu Đăng Khoa

 >> Gió vi vu tiếng lục huyền cầm

>> Giai điệu quả lắc

>> Adelita – truyện ngắn 

>> Khoảng xanh vô tưởng

>> Biến cung bậc thành thơ 

>> Eo óc cung bậc & dư luận

 

 

 

BÀI CA HÓC

 

Kỳ lạ sớm nay

chiếc lá héo

lóng ngóng trắng tròng

tổ chim non rớt vèo xuống sông

chở vóc hình hài nhỏ xíu

chú cá lòng tong ngộp thở

tiu nghỉu với muôn trùng

 

Lem luốc buồn

hắn muốn rửa ngón cái

ngón của âm nền tâm ý

con suối bất ngờ khô

 

Ai đó cầu kinh

kệ nam mô

trang sách trắng bóc cứ ngả vàng

tại thiên

thiện tai

nụ cười khả ố

hắn nổi gai

 

Kỳ cục sớm nay

sinh nhật

 

24.8.2017

 

 

RÒNG RÒNG CON NƯỚC

 

Kim ngắn số 12

kim dài số 6

sinh tử đôi bờ lạnh

nhích

đã tử bờ sinh

hiện sinh bờ tử

công nghệ ngạo cao phủ cánh đại bàng

khuất che tơi tả điều trước mắt

 

Ngoái nhìn

cái bóng không biết mình là bóng

 

Kim phút ngáp còn dài

kim giờ cười sắp rã

hai kim vừa hợp nhất

đã quá khứ

nhớ gì từ quá khứ

đẹp xấu tự tâm

“Thương nhau nước đục cũng trong

ghét nhau nước chảy lệch giòng… vẫn trong”

đục trong len lỏi bên sông

ngược xuôi con nước lớn ròng ròng đau

 

Kim giờ số 1

kim phút lại đến đích

chưa kịp phân trần

 

4.7.2017

 

 

BÔNG GÒN

 

Nếu được

hãy để tôi lau mủ vết thương

sẽ dễ chịu hơn

dù vẫn nhói đau thắt nhịp từng cơn

kìa lại ho ra máu

hãy thấm nhanh bằng tôi đi

không sao đâu

nếu vô tình thấy tôi đỏ hoe lờ đờ trong thùng rác

cứ ngơ

như từng đã bao người

 

Ám ảnh tôi ngày trùm túi

giọng khan khàn

đưa đây áo gối

áo gối là gì

hình như là một màu đen

ánh sáng mất tiêu

từ đó

được thay áo đôi khi

nhưng mắt tôi đã mù

điều cũ rích buồn đau

khó quên trò kỷ niệm

 

Không phải đi tìm cảm giác

nhưng lũ lượt bọn choáng váng sầm sập choáng hết tôi

tôi bay

khi trẻ con hồn nhiên

rần rần tiếng cười ném hứng

những cú bay va chân tường

rớt bay

bay… rớt

thôi

đành phận này rưng rức vui lây

nụ cười không dễ tìm đâu

 

Nhớ về đêm mưa kia không

tiếng thở dài rất rõ

thật lạ bạn lại trằn trọc

tôi bẹp dí sau từng cú trở mình

mưa làm nhớ quê nhà

tiếng mưa tròn như hột bông gòn giản dị

từng rũ sạch tôi và giờ mưa vỗ về

bình yên đưa bạn đầy giấc ngủ

 

Lâu lắm rồi

lởm chởm lắm rồi

như gốc bông gòn cha mẹ xa xôi  bị đốn

sự chờ đợi không thừa

sẽ gặp lại bạn xưa

chúng chắc cũng thảm thấu xanh vàng tím đỏ

bên đống rác chờ thiêu

 

Ô… ngọn lửa mềm

liếm nụ cười câm

buồn tôi nỗi vui người khác

 

14.6.2017

CHÂU ĐĂNG KHOA

 

 

TIN THƠ:

 

>> Xuân Trà lênh loang vệt nắng vẫy chiều

>> Bình Địa Mộc cánh chim bạt gió tung tăng

>> Nguyễn Hồng níu vào chữ để ghìm đau

>> Trần Lê Khánh cây cỏ gỡ giọt mưa bay

>> Vũ Duy Hoà nặng lòng một thuở ai hay

>> Nguyễn Thị Phương Nam giọt giọt thời gian trôi

>> Tô Minh Yến mưa bẻ khoá lòng đêm

>> Trần Xuân An suối sông theo những lối vòng

>> Kiều Huệ lòng buồn tím cả chiều thu

>> Nguyễn Như Bá dõi theo quên gió hắt sương sa

>> Lê Thanh Hồng thương ai thẳm sâu miền chân sóng

>> Trần Hùng dâng trổ cúc quỳ vàng

>> Thanh Tùng từ vệt trời thơ thời giá lạnh

>> Nguyễn Thị Hạnh Loan đâu biết hoa tự thiêu mình mê mải

 

 

>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…