Chùm thơ 1-2-3 Đặng Toán: Toa thuốc nào chữa căn bệnh trong tâm

214

Đến hết đời chắc gì đã hiểu// Người ta mệt nhoài kiếm tiền bằng mọi giá/ Mà không chịu mua thức ăn đồ uống cho tâm hồn// Trái tim sa mạc hóa ba phần/ Cuống cuồng vái bốn phương tám hướng/ Toa thuốc nào chữa căn bệnh trong tâm…

Nhà thơ Đặng Toán

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Đến hết đời chắc gì đã hiểu

 

Người ta mệt nhoài kiếm tiền bằng mọi giá

Mà không chịu mua thức ăn đồ uống cho tâm hồn

 

Trái tim sa mạc hóa ba phần

Cuống cuồng vái bốn phương tám hướng

Toa thuốc nào chữa căn bệnh trong tâm…

 

Hãy biết trân quý những điều đang có

 

Nếu một lúc nào chẳng còn đêm tối

Những bí mật của ngày biết giấu vào đâu

 

Có ai muốn trở thành ngôi sao

Khi không còn cơ hội lấp lánh

Điều ngỡ đương nhiên quý giá biết nhường nào…

 

Cũng đừng trách quy luật của tự nhiên

 

Khi sen tàn chẳng còn ai đến selfie

Đầm lạnh lẽo, gió cũng buồn xờ xạc…

 

Rồi một ngày nắng hè ngập tràn rực rỡ

Mặt nước tưng bừng lá xanh, hoa đỏ

Oanh yến lại tìm về vui cuộc tung hô…

 

Thật đáng buồn thay

 

Những áp đặt vẫn còn đất sống

Khi những người thích áp đặt vẫn còn rất khỏe

 

Ngày đêm tìm mọi cách

Mặc đồng phục cho những nghĩ suy, sở thích

Liệu có phải họ không biết đang làm khổ nhau!

 

Bao giờ mới hiểu được đây

 

Nhìn sang hàng xóm, nhìn lại nhà mình

Rồi ngồi thở than, rồi ngồi ao ước…

 

Cứ tưởng mắt bão là nơi bình yên nhất

Nên không lo chằng chống tâm hồn.

Tổn thất này mình tự gánh gồng thôi…

 

ĐẶNG TOÁN (THÁI BÌNH)