Nhà thơ Trương Vạn Thành.
Sài Gòn trong giãn cách
Phố vắng nối dài phố vắng
Mùa hạ Cô vi, mùa hạ lạnh
Giãn cách tổ, giãn cách nhà
Ta giãn cách em, ta giãn cách ta
Giãn cách những niềm vui thường nhật.
Những ngọn đèn đường vời vợi lo âu
Chốt trực ngày suốt đêm thâu
Shipper giao hàng qua cửa hé
Xe cứu thương hối hả
Mang đi những lồng ngực quặn thắt
Bệnh viện dựng thêm… dựng thêm…
Mỗi ngày mấy nghìn ca mắc mới
Đã nhiều lên những cái chết tức tưởi
Nước mắt vọng… rơi
Đài hóa thân tốc lực
Kẻ giặc vô hình thần tốc
Phòng tuyến vô hình lớp lớp
Hữu hình là những con người bình dị
Trong đau thương vụt sáng thiên thần
Y, bác sỹ ngày đêm tả đột hữu xông
Những chủ nhân quầy hàng miễn phí
Ấm bao lòng buổi gian khó mưu sinh
Những người lính căng mình trên trận tuyến
Những doanh nhân phát tâm thiện nguyện
Người giúp người như máu mủ tình thâm
Sài Gòn những ngày giản cách
Mà lòng biết mấy gũi gần
Sài Gòn vượt đại thử thách
Chim bằng đôi cánh nghĩa nhân
Ngày mai, ngày mai bát ngát mùa xuân!
Thanh Hóa, 13/8/2021
Tập thở
(Viết trong ngày cách ly y tế tại nhà)
Lo xa em nhắc ta tập thở
Phòng khi Covid mó ngực mình
Ta bảo già rồi lo chi rứa
Em rằng cô nàng là yêu tinh
Sớm mai từng bầy líu lo hót
Ta hít hà căng đầy tiếng chim
Trưa đến hương vườn hoa đưa ngát
Thơm tận lòng sâu chốn im lìm
Tối nay mười sáu trăng rười rượi
Ta thở cùng trăng nhịp thủy triều
Rồi trăng đã sáng tràn cõi tối
Trăng giữa lòng ta ánh xiêu xiêu
Lo xa em nhắc ta tập thở
Cứ như ta cũng vừa sơ sinh
Phồng căng xẹp lép cho hết cỡ
Ta với trăng hoa… phút tự tình.
Thanh Hóa, 01/9/2021
Tiếng trống trường online…
Tiếng trống trường vang lên
Trong từng căn nhà nhỏ
Những gương mặt trẻ thơ
Long lanh niềm vui khai giảng
Sân trường… trống vắng
Những con đường không bóng người qua
Xe cứu thương hối hả
Phố quen mà lạ
Xuyên qua điệp trùng giãn cách
Điệp trùng thử thách
Các con rồi sẽ vượt lên
Lòng mẹ cho con tất cả
Rồi mai đây em bước vào đời
Có thể nào quên một ngày khai giảng
Chỉ có online tiếng trống
Vang lên như trong mơ.
Thanh Hóa, 5/9/2021
T.V.T