Ảnh minh họa. Nguồn internet
Còn một tiếng ve ngân
Chùm phượng ngày xưa, hé nụ cười
Mong manh cánh mỏng, khẽ rơi rơi
Bao nhiêu năm, vẫn còn ngộ nhận
Một cánh hoa rung, vướng bến đời
*
Bất chợt, một tiếng ve mồ côi
Oà vỡ chiều trong nắng xa xôi
Như ẩn ức một điều gì đó
Đồng loạt ngân, vọng đổ liên hồi
*
Hoa rơi trên cỏ, đỏ thắm tươi
Lướng vướng trôi, bãng lãng lưng trời
Áng mây trắng về nơi xa lắm
Có chút gì xao động, người ơi!
*
Con đường quen, chầm chậm chiều tan
Bức bối tờ thư đã ố vàng
Ngẩn ngơ đứng, gió đời lồng lộng
Đằm thắm chiều, ngất ngưỡng mùa sang
*
Rộn vang đường những tiếng ve ngân
Bên hiên xưa đứng lặng tần ngần
Gió thốc xối, tóc dài líu quíu
Mùa hạ vàng, lẩn khuất quanh sân …
Dặm đời em có tin ta?
Bẻ câu thơ đốt lên chút lữa
Ủ hanh hao, tay trắng võ vàng
Nghe hun hút tình xa chan chứa
Theo heo may, buốt lạnh mùa sang
*
Em có tin ta? Dấu ngày phai nhạt
Bến sông xanh, thắc thỏm đầy vơi
Còn đâu đó, ầu ơ … tiếng hát
Treo sợi buồn tóc bạc, quanh đời
*
Sợi nhớ như còn vương ngó ý
Dùng dằng trong cơn gió chuyển mùa
Thao lao chảy, bóng hình kiều mị
Khao khát dòng, ẩn giấu già nua
*
Dường như có một niềm thất vọng
Chìm đắm chiều cả một ngày xưa
Dòng sông nhỏ, bãi bờ lạc lõng
Lao xao trôi, cuốn gió đánh lừa
*
Thôi em nhé! Dặm tình nông nổi
Thong thả rơi bóng nắng cuối ngày
Còn nguyên đó dấu tình bổi hổi
Rót tràn đầy ly rượu nồng cay …
Hoa nụ ngày xưa
Vệt nắng trôi qua lời hẹn cũ
Dập dờn trong nắng chảy mùa thu
Rơi đâu đó, một thời hoa nụ
Bên nhánh sông, sương khói mịt mù
*
Tiếng cháu gọi bi bô bên cửa
Vội vàng la con gái vụng về
Giữ con trẻ, lơ ngơ, lần lựa
Ngóng trông chiều, nắng quái rủ rê
*
Bỗng xao động điều gì khỏa lấp
Dằng dặc chìm trôi bốn mươi năm
Tiếng cười vỡ, niềm vui giả lập
Lóng lánh tình, say đắm xa xăm …
*
Bóng nắng đổ, mùa thu se sắt
Líu ríu rơi chiếc lá bên thềm
Quyện lẫn tiếng ầu ơ … thưa nhặt
Mùa thu vàng, ngượng ngập trôi êm …
L.T.H