Mẹ là lẽ sống – Thơ Hồng Lĩnh 

2161

Tác giả Hồng Lĩnh  

 

Mẹ là lẽ sống 

Mẹ ngồi khâu áo cho con

Đường kim mũi chỉ nét còn nét không 

Mẹ khâu cả vết thương lòng

Dìu con qua quãng đường cong cuộc đời 

 

Gừng cay muối mặn mẹ ơi

Thương con mẹ chẳng một lời oán than

Biển xanh cát trắng nắng vàng 

Tảo tần tay mẹ dọc ngang giữa trời 

 

Mùa thu vàng chiếc lá rơi 

Mẹ ngồi gấp lại chuyện đời đã qua  

Nắng mưa dội xuống gian nhà

Một mình mẹ sắm cả ba vai chèo

 

Rêu phong vách đá cheo leo

Khen ai khéo tạc tượng đèo nên thơ

Lạc quan từng phút từng giờ 

Mẹ là lẽ sống tình thơ ngọt ngào 

 

 

Lòng mẹ

Trời xanh cao rộng bao nhiêu 

Mà mây bay mãi sớm chiều chưa xong

Biển kia có vẻ mênh mông

Chẳng bằng lòng mẹ nhọc công sinh thành

 

Dáng người nhỏ bé mong manh

Dang tay che chở dỗ dành yêu thương

Thân cò lặn lội đêm trường

Quản chi giông tố phong sương hao gầy

 

Mây ơi hãy bay về đây

Chở che giúp mẹ tháng ngày gian nan

Những ngôi sao giữa ngút ngàn

Sáng soi cho mẹ bình an mỗi ngày

 

Trời chiều bóng ngã về Tây

In hình dáng mẹ lúc đầy lúc vơi

Ôi tình mẹ đẹp tuyệt vời

Cho con tất cả biển trời yêu thương 

 

Mẹ là nhật nguyệt ánh dương

Là ngôi sao sáng soi đường con đi

Mẹ là suối mát diệu kỳ

Cuộc đời có mẹ còn gì đẹp hơn

H.L