Mùa thương đợi mình – Thơ Trần Văn Thọ

731

Tác giả Trần Văn Thọ 

 

Thơ viết ngày giãn cách 

 Anh nhớ em những ngày giãn cách

Vắng vẻ phố phường mùa mới lập thu

Đà Nẵng oằn mình trong cơn đại dịch

Hàn giang xanh nức nở dưới sương mù

 

Biết bao người đang lặng thầm chiến đấu

Những mảnh đời phải chịu cảnh chia ly

Ta cách nhau chỉ môt vài con phố

Thì em ơi… nào có sá gì?

 

Đêm nằm mơ dòng sông trăng lành lặn

Đường nhà em khoác áo mới tinh khôi

Thành phố mình vượt qua mùa bão dịch

Những mầm xanh từ rát buốt đâm chồi.

04.8.2020

 

Vay

Vay dòng sông chảy bên nhà

Chút phù sa hóa thơ ca tặng người

Ta vay em một nụ cười

Tháng năm dâu bể hóa nôi ngọt ngào

 

Linh cảm

Nửa đêm nghe gió thổi ngoài

Sao trời lạc lối… mắt vòi vọi trông

Một mình ôm khối thinh không

Em – con sóng dịu sao chòng chành anh?

 

Chợt như linh cảm không lành

Tiếng chim vỡ vụn giữa xanh lá vườn

Thưa em, buồn cũng đã buồn

Vẫn tin trái ngọt mùa thương đợi mình…

T.V.T