19.02.2018-09:10
CÀ PHÊ NẮNG
Nắng chảy vào cốc cà phê sáng
Ngày Thành Vinh 40 độ.
Phố biếng cười
Thương gió mồ côi.
Phác thảo mình trước mùa nhuộm da
Mắt sâu đong nắng
Chênh chao đường thưa
Nắng chiếu xiên khoai lơ đễnh ánh nhìn.
Không thoát được khỏi mớ ý nghĩ xạm đen
Trăng khô ngày nóng
Đêm bốc tàn hơi chưa nguội
Đành tự tưới mình xanh tươi.
CÀ PHÊ
Một nâu
Một đen
Anh khuấy đều
Em
Tách cà phê nhiều sữa
Uống cạn.
Em đánh tan
Anh
Tách cà phê đen không đường.
Nhâm nhi đắng
Buốt tận chân tim.
Có thách vàng anh cũng không nuốt nổi ngụm
cà phê đen đặc
Cũng như em lợm giọng khi uống cà phê sữa
thêm đường
Trò chơi ngông của số phận.
Đắng. Ngọt. Trắng. Đen. Nhỏ giọt.
Không chịu làm người đàn bà thứ hai trong trái tim anh
Không chịu là giọt sữa làm ngậy hơn ly cà phê đời
anh uống dở
Nên mỗi sáng một mình anh gọi.
Em
Và một tách cà phê đen không đường.
DỖI
Người gói những lý lẽ sắc tựa dao
Mà em chỉ biết cùn
Đành nói bằng im lặng
Dỗi hờn thả thinh không.
Một hai ba tập tầm vông
Xòe tay che mắt ướt
Này là dao sắc
Này là hơn thua…
Gót ngựa đợi đường đua
Chim chiều chưa mỏi cánh
Em giấu nỗi buồn vụng dại
Gả vào chiều bình yên.
Nhà thơ Nguyễn Hồng
GIẬN NẮNG
Không dưng ông trời gây sự
Đổ nắng như là lửa nung
Váy áo cất vào đáy tủ
Mơ chi da trắng môi mềm.
Giận nắng một ngày đỏng đảnh
Thổi khô cong những hẹn hò
Ra đường người quen thành lạ
Khẩu trang che kín câu chào.
Giận ai giận lây sang nắng
Hờ hững một vòng tay ôm
Cả bờ môi hôn cũng biếng
Nhớ thương trôi vội ngang chiều.
Nắng nhuộm da em bánh mật
Rang tóc em màu râu ngô
Đền em một chiều ủ nhớ
Tóc nắng thơm hương cỏ mềm.
NGUYỄN HỒNG
TIN THƠ:
>> Nguyễn Vũ Quỳnh tản mạn chiều cuối năm
>> Phan Nam bài thơ tháng chạp
>> Trần Lê Khánh giấc mơ của lá
>> Đặng Huy Lập tình quê qua điệu ví
>> Nguyễn Thuý Quỳnh viết giữa đêm và ngày
>> Trần Hà Yên tia nắng mồ côi
>> Phạm Quang Tiễn cây nói thay người
>> Phạm Sỹ Sáu & Pháo dậy phố xuân – 3
>> Phạm Sỹ Sáu & Pháo dậy phố xuân – 2
>> Phạm Sỹ Sáu & Pháo dậy phố xuân – 1
>> Phạm Công Trứ huyền thoại mưa
>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…