Ta đưa tay với sao trời – Thơ Nhật Quang

716

Ảnh minh họa

 

Hương xuân

Mênh mang gió hương mùa giăng lối cũ

Tìm dáng xuân tươi trải nắng vườn xưa

Chiều cuối năm sắc đào, mai hé nở

Gió thầm thì nhánh lan trước mành thưa

 

Giêng hai thắm trời xanh nghiêng cánh én

Cõng mây hồng trôi nhẹ nắng vàng buông

Phiến lá xanh ươm lên màu ước vọng

Cây đơm chồi non ngát tỏa làn hương

 

Xuân đến, em đợi anh như ước hẹn

Đêm giao thừa e ấp nụ hôn… trao

Bờ môi hồng ngất ngây tình men đắm

Nở hoa xuân hương hạnh phúc dâng trào.

                                         

Khúc xuân mơ

Có đào lòng vẫn mơ mai

lòng thầm ước…

Xuân tái lai muôn trùng

nắng vương ấm

khúc tương phùng

đào phai hong cánh

lạnh lùng gió sương

 

Nghinh Xuân

hái lộc, dâng hương

cầu may Tài, Phúc

muôn phương an hòa

đoàn viên

hạnh phúc muôn nhà

thềm Xuân gió nhẹ

nhánh hoa mai vàng.

 

Ta đưa tay với sao trời

Ta đưa tay hái mộng sầu

Người nâng niu khúc tình đầu bỏ quên

Ta hôn mộng mị cô miên

Người hong ân ái… nơi miền lãng du

 

Ta đưa tay hái sương mù

Vởn vơ ngõ mộng… thực, hư đọa trần

Người ôm ước vọng một lần

Trăm năm tình dẫu có ngần chơi vơi

 

Ta đưa tay với sao trời

Ngón mềm cũng đã rã rời niềm đau

Người ươm duyên nợ ngàn sau

Ta cay đắng ngậm trái sầu thiên thu.

N.Q